Thời cơ vừa chuẩn, xem ra muốn một kích lấy mạng đối phương.
Lâm Hiên khẽ nheo mắt, nếu còn không xuất thủ thì Dương Đồng quả này tiêu mất, chủ ý lấy hai đánh một cũng hóa thành hư vô. Nhưng đúng lúc hắn định ra tay thì lông tơ sau lưng dựng đứng, không kịp nghĩ ngợi nhiều mà dùng tốc độ khó tin phóng ra khỏi nơi đó. Cách chỗ cũ ngàn trượng thanh quang mới thu liễm, để lộ thân hình Lâm Hiên cùng sắc mặt ngưng trọng.
Vị trí hắn vừa ẩn nấp bị một thành trường mâu ngăm đen, bên ngoài có ma hỏa quấn quanh đâm vào. Quả đó mà trúng chiêu thì không chết cũng lột da.
Nguy hiểm thật!
Sau lưng Lâm hiên đổ mồ hôi lạnh. Mà Băng Phách cũng đang đưa mục quang băng lãnh quét về chỗ hắn.
Chiêu đánh lén vừa rồi tất nhiên là do nàng ta xuất ra. Chỉ không biết làm sao mà tung tích bản thân bị bại lộ.
Trong lòng không khỏi cười khổ, xem ra chủ ý trai co đánh nhau ngư ông đắc lợi của mình chẳng khác nào một trò đùa, đối phương đã sớm phát hiện ra. Chân ma thủy tổ quả nhiên không phải hư danh, chỉ một cỗ hóa thân mà đã có bổn sự như vậy.
Lâm Hiên nhè nhẹ thở dài mà Băng Phách cũng lọ vẻ kinh ngạc: “Là ngươi?”
Nàng tuy thuộc nhóm người hàng đầu tam giới nhưng cũng từng dây dưa với hắn mấy lần tất nhiên liếc mắt là nhận ra. Trong mắt Băng Phách ẩn ẩn còn có chút kiêng kị: “Ngươi không ngờ đã tiến giai Độ kiếp kỳ.” Nguồn: http://thegioitruyen.com
Lần trước gặp mặt ở chỗ Dực Long chân nhân cách đây mới có mấy trăm nắm, vậy mà Lâm Hiên bây giờ đã đã cường giả độ kiếp kỳ. Tuy chút bổn sự đó còn kém xa bản thể nàng nhưng bất luận từ góc độ nào thì tốc độ tiến giai như vậy không khỏi quá kinh thế hãi tục, chính mình năm đó cũng chẳng bằng.
Hơn nữa bản lĩnh hắn thế nào thì Băng Phách cũng từng lĩnh giáo qua, tuyệt đối vượt xa tu sĩ cùng giai. Trước kia đã thế, hiện tại khỏi nói cũng biết. Nàng không nắm chắc đối phó được hắn, tâm trạng lập tức rơi vào bồn chồn, sinh ra ý muốn lui bước.
Ý niệm này vừa hiện lên thì Dương Đồng tiên tử đã xuất hiện trong tầm mắt. Chiêu vừa rồi nhìn có vẻ cường đại nhưng chẳng qua chỉ là hư trương thanh thế nhằm đánh lạc hướng kẻ đang ẩn nấp mà tương cho một kích. Lâm Hiên quả nhiên bị lừa nhưng may mà linh giác hắn tốt nên mới tránh được. Còn Dương Đồng cũng nhờ đó mà thoát được một kiếp.
Dương Đồng không có bổn sự như Băng Phách nên không biết có người trốn ở một bên nên lúc này vô cùng kinh ngạc, thần thức quét qua liền biết được cảnh giới của hắn. Có điều người này khá lạ mặt, nàng chưa từng nghe qua.