Mặt khác có một lời đồn, Ninh Thư nghe xong, quả thực chính là muốn cười to, hai tên vương tử không mặc quần áo đã bị người ta phát hiện rồi, hai thằng đàn ông trần truồng, trần truồng nằm cùng nhau.
Trên người không mảnh vải che thân, còn bị phát lên internet, chim nhỏ của hai tên vương tử này không biết bị bao nhiêu người nhìn qua, nam có nữ có, đều nhìn thấy hết rồi, một ít thiếu nữ có lá gan lớn, dám so sánh với bạn học nam khác chỉ là kích cỡ tương đối thôi.
Rõ ràng là chơi 3. p, hiện tại lại bị truyền thành chơi gay, dẫn đến ánh mắt bạn học nhìn Lãnh Ngạo cũng không bình thường, phỏng chừng bởi vì Lãnh Ngạo là một thành viên trong tổ hợp ba vương tử này.
Bây giờ có thể nói tâm tư Lãnh Ngạo thực phức tạp, đã bị bạn tốt của mình, thậm chí như anh em đội nón xanh(cắm sừng) cho mình, còn bị truyền là đồng tính luyến ái, đậu má, hắn mới là người oan uổng đau khổ nhất.
Đã thế hai tên này còn chạy tới hỏi hắn Lăng Tuyết đi đâu, Lãnh Ngạo cười lạnh một tiếng, đối với hai tên này chính là cho một trận đòn, còn không biết xấu hổ tới hỏi hắn Lăng Tuyết đi nơi nào sao.
Lãnh Ngạo thề không bao giờ cùng hai cái tên vương bát đản này lui tới nữa, đào góc tường của hắn, bây giờ còn có mặt tới hỏi hắn.
Lãnh Ngạo cho hai tên nằm trên mặt đất mỗi tên một đạp, phát hiện ra lực chiến đấu của mình cũng không tệ, nhưng không biết sao khi đối phó với đứa con gái bạo lực Lâm Giai Giai kia lại luôn thua, quả thật là.
Lãnh Ngạo bất tri bất giác đi tới bên ngoài lớp học của Ninh Thư, trên cơ bản cái phòng học này mỗi ngày hắn đều đến, trước kia là đến tìm Lăng Tuyết, về sau mỗi ngày đều chạy tới muốn cùng Lâm Giai Giai làm một trận, chân của hắn cũng theo thói quen mà hướng đến cái phòng học này.
Lãnh Ngạo đứng ở bên ngoài, xuyên qua khung cửa sổ nhìn Lâm Giai Giai, cô chính là đang nghiêm túc đọc sách, khuôn mặt chăm chú, ánh sáng mặt trời chiếu rọi trên người của cô, lộ vẻ yên tĩnh vô cùng, như một đóa u lan.
Ninh Thư cảm giác được có người đang nhìn mình, quay đầu liền nhìn thấy Lãnh Ngạo đứng ngoài cửa sổ, nhéo đầu lông mày, đoán chừng tên này nha lại tới hỏi Lăng Tuyết đi nơi nào.
Ninh Thư nghĩ không ra, vì cái gì mỗi ngày Lãnh Ngạo đều tới hỏi cô chuyện của Lăng Tuyết, cô căn bản cũng không biết, xem thái độ cuả Lãnh Ngạo, chắc đã cảm thấy chuyện Lăng Tuyết mất tích cùng cô có quan hệ, tuy rằng xác thực là có quan hệ thật.
Lãnh Ngạo thấy mình bị phát hiện rồi, trong lòng nhảy dựng, có chút không được tự nhiên, nhìn lén lại bị người ta bắt được, cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng nhìn đến đối phương vẻ mặt không kiên nhẫn, Lãnh Ngạo thở một hơi, nghênh ngang mà đi tới trước mặt Ninh Thư, hất cằm lên, cao cao tại thượng nhìn Ninh Thư, “Tôi hỏi cô, Lăng Tuyết đi đâu rồi.”
“Tôi đã nói rồi tôi không biết, sao anh cứ đến hỏi tôi, có lẽ anh nên đi hỏi hai cái anh em tốt của mình, so với tôi đáng tin cậy hơn nhiều.”
“Tôi… Tôi.” Lãnh Ngạo có chút thở không thông, như trước nói ra: “Trực giác của tôi nói cho tôi biết, cô cùng việc Lăng Tuyết mất tích có quan hệ.”
Lăn con bê, anh là phụ nữ sao, còn có giác quan thứ sáu a.
Tuy nhiên những người bàn tán chuyện Lăng Tuyết mất tích cũng dần im lặng, nhưng đối với người có tâm tư, tỷ như Mặc Lãnh Hiên, lão đại hắc đạo này vẫn không có buông tha, thậm chí còn muốn bắt Ninh Thư tra hỏi tung tích của Lăng Tuyết.
Biết rõ bên ngoài trường học đều là người của Hắc Sáp Hội, Ninh Thư càng thêm khống dám bước ra khỏi trường học.
Lãnh Ngạo biết có người tìm Ninh Thư phiền toái, đi đến trước mặt Ninh Thư, cao cao tại thượng nói chỉ cần cô làm bạn gái của hắn, sẽ giúp cô giải quyết chuyện bên ngoài.
Ninh Thư: …
Ninh Thư nhưng không có nghĩ tới cùng người của thế giới này có quan hệ gì, về phần tên Lãnh Ngạo này, giao cho nguyên chủ xử lý đi thôi.
Cô phải cách xa người của thế giới này.
Lại để cho Ninh Thư cao hứng chính là Giáo Y đại thúc đã đưa đến tin tức cha mẹ thân sinh của nguyên chủ, nhắc tới cũng là một cái bi kịch, nguyên chủ chẳng qua là đứa con gái bị cha mẹ bán đi, trong nhà quá nghèo, nghe kẻ có tiền muốn mua con gái của mình, liền không chút do dự đem con gái bán đi.
Những điều này đều là sự tình của nguyên chủ, Ninh Thư đã thay nguyên chủ tìm được cha mẹ ruột, cô không phải nguyên chủ, sẽ không thay nguyên chủ đưa ra quyết định.
Ninh Thư cảm thấy nhiệm vụ đã hoàn thành đến không sai biệt lắm còn đang suy nghĩ khi nào có thể rời khỏi thế giới này, trong đầu liền vang lên thanh âm lãnh khốc máy móc của hệ thống, “Nhiệm vụ hoàn thành, rời đi thế giới hay không.”
“Được.” Ninh Thư không chút do dự đáp lại.
Thiệt tình ngốc ở thế giới này rất mệt mỏi, nhiệm vụ thật sự quá khó khăn, nếu như không phải có Giáo Y đại thúc, liền một chút cơ hội hoàn thành nhiệm vụ Ninh Thư cũng không có.
Hoàn toàn là mình có lợi rồi, Ninh Thư chỉ có thể chúc cho thí nghiệm của Giáo Y đại thúc tiến hành thuận lợi mà thôi.