Lạc Xuất Vân còn đang lúng túng chưa biết có nên ra mặt hay không thì Lạc Vu Sơn đã ngáp dài kéo anh đi: “Ngủ thôi anh, mặc xác bọn họ.”
Nửa đêm đột nhiên Lạc Vu Sơn tỉnh dậy, hắn quay sang ngắm Lạc Xuất Vân vẫn đang say ngủ, ngồi dậy nhẹ hôn vào mái tóc của người nọ.
Lúc đi ngang qua phòng khách để lấy nước thì vô tình thấy Nguyên Mặc đang nằm trên ghế sô pha lớn. Lạc Vu Sơn liếc anh ta một cái, thấy đối phương nhẹ cười, giơ ngón trỏ lên làm động tác “suỵt”.
Lạc Vu Sơn chợt nhận ra, di mắt xuống quả nhiên thấy Thôi Tử Tử đang ủ trong lòng Nguyên Mặc, đứa nhỏ vùi mình trong chăn, không thấy cả đầu đâu chỉ chừa mấy sợi tóc rũ ra ngoài.
Lạc Vu Sơn nhún vai, vẻ mặt bình tĩnh vòng qua sô pha.
Không ngoài dự đoán, lúc đi qua phòng Nhan Nhan thì nghe thấy tiếng vọng ra vô cùng kịch liệt nha.
Lạc Vu Sơn đang uống nước, mặt không biểu tình gõ cửa phòng. Bên trong yên ắng được vài giây, sau đó đột nhiên có tiếng rơi đồ, một lát sau lại truyền đến vài âm thanh nho nhỏ.
Hắn hài lòng quay lại phòng, thấy Lạc Xuất Vân đang dụi mắt mơ màng hỏi han: “Mấy người họ thế nào rồi?”
Lạc Vu Sơn tiến tới cắn khóe môi Lạc Xuất Vân rồi đè lên, xoa xoa trán người nọ: “Có rảnh rỗi quan tâm người khác thì hãy lo cho mình trước đã, anh hai à.”
Thực ra chơi mạt chược gì gì đó không phải trọng điểm, chủ yếu là mọi người đều vui vẻ.
Ngày mai chơi mạt chược tiếp nhé các vị!
(1)Bài phẩm: 牌品
Chơi mạt chược là một loại hình giải trí, những lúc này con người sẽ thoải mái hơn, song cũng dễ lộ bản chất thật luôn muốn che đậy. Qua chuyện thắng thua, liên quan đến quyền lợi, người ta có thể thấy được thái độ của một người đối với danh lợi.
Nên bài phẩm ờm… chắc là phẩm chất ưu nhã, thanh lịch trầm ổn khi chơi cờ ha (。_。)
Bàn về truyện
Không biết tí gì về mạt chược dịch mấy dòng đầu kiểu (ʘ ͟ʖ ʘ). Cũng may không có nhiều thứ liên quan, mọi người ai hiểu rõ góp ý chút nha.
Còn Lạc Vu Sơn nữa, nửa đêm rồi tha anh trai cưng dùm cái….
Ayyo muốn tìm truyện Thâm trầm ôn nhu công x Giả gái tinh ranh thụ giống Nguyên Mặc với Tử Tử ghê =)))