Cô gái trước mắt đi một đôi giày cao gót pha lê, đôi chân thon dài, vớ màu đen nụ hoa tơ bao lấy da thịt, lộ ra mấy phần trông thật quyến rũ, trên người mặc váy màu vàng nhạt cùng với nữ trang phù hợp với chức nghiệp. Nhìn rất lung linh và hấp dẫn, có thể đem ra so sánh với hoàng kim hoàn mỹ, dáng vẻ bề ngoài vô cùng tinh tế. Thắt lưng bó sát eo để lộ ra cái mông khiến cho người nhìn thấy huyết mạch căng phồng. Mái tóc dài được búi lên gọn gang khiến cô ấy giống như một nàng thiên nga tao nhã vậy. Khiến cho người ta khó có thể kháng cự chính là trời còn ban cho cô ấy gương mặt vô cùng xinh đẹp…
– Cô cái gì?
Lâm Nhược Khê đến trước mặt gã đàn ông vô lại với một bộ mặt con gián nói không ra lời giống như vẻ mặt. Cảm xúc phức tạp vừa rồi bỗng nhiên tan thành mây khói. Ngược lại có chút nghiền ngẫm và ý chọc ghẹo đầy hàm súc nói:
– Anh không phải luôn biết ăn nói, biết cách giả vờ sao? Sao bây giờ nửa chữ cũng không thốt được nữa thế?
Dương Thần há mồm một lúc lâu, sửng sốt không nói nên câu. Cuối cùng đành phảo oán hận chạy đến góc phòng làm việc lấy nước uống. Cầm rót một cốc nước lớn, “ực ực” uống một hơi cạn sạch, xoa xoa miệng, mới ổn định được tâm tư. Hắn quay người lại, lại một lần nữa nhìn thẳng vào Lâm Nhược Khê đột nhiên xuất hiện trước mặt.
Lúc này Lâm Nhược Khê nghiễm nhiên xuất ra uy nghiêm của người cầm lái tập đoàn Quốc Tế Ngọc Lôi, lẳng lặng dựa vào chiếc ghế da lộ vẻ chủ tịch, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Dương Thần như thể là một pho tượng không thể khinh nhờn. Dáng vẻ nữ thần, trang nghiêm mà trơn bóng.
– Đời người như kịch, kịch như đời người mà!
Dương Thần yên lặng nhìn người phụ nữ trước mắt một hồi lâu, không nhịn nổi cười, nói:
– Ngoan ngoãn một chút đi vợ Nhược Khê. Cô là Chủ tịch Ngọc Lôi nói là được, tôi đỡ phải cực khổ tới đây tìm việc làm! Sắp xếp cho tôi vị trí nào tương đương với bảo vệ, vừa sạch sẽ lại vừa được ngồi văn phòng làm việc!
– Dương Thần tiên sinh, chú ý cách xưng hô nha! Ở công ty, tôi là người trực tiếp lãnh đạo anh!
Mắt Lâm Nhược Khê hiện lên một tia sáng lạnh. Trước mắt người đàn ông kia vừa nãy còn khá thành thật. Tại sao đột nhiên lại bắt đầu ba hoa chích chòe rồi!
Dương Thần cười ha ha nói:
– Ở công ty thì đúng là cấp trên. Nhưng ở ngoài tôi vẫn có thể gọi chứ?
– Không được!
Lâm Nhược Khê vội vàng phủ quyết. Hắn nghĩ ra xưng hô như vậy thật ghê tởm, nổi da gà, mặt nhăn cong mi nói:
– Anh có thế gọi tên tôi. Nhưng không được phép gọi thêm những thứ ghê tởm đó.
Dương Thần không để ý tới cô. Lúc này tâm tình của hắn mới trở lại bình thường, vừa mới kích thích đã hạ thấp xuống cực kỳ nhỏ. Cho nên hắn không khách khí kéo một chiếc ghế ngồi trước bàn làm việc, đối diện với Lâm Nhược Khê, nhấc chân bắt chéo, thở dài nói:
– Tốt lắm! Không đề cập đến những thứ kia nữa! Lâm tổng gọi tôi tới là có chuyện gì?
Lâm Nhược Khê lúc này mới nhớ tới mục đích gọi hắn đến, liếc Dương Thần một cái. Sau đó đem latop xoay một trăm tám mươi độ. Cô chỉ vào màn hình máy tính có ghi thông tin về Dương Thần, nói:
– Trên tài liệu của anh có nói anh tốt nghiệp thạc sỹ chuyên ngành quản lý markettinh đại học Harvard. Hơn nữa anh còn nhận được học bổng toàn phần, lại còn tinh thông tiếng Anh và tiếng Pháp!
Dương Thần nhìn thoáng qua tài liệu về mình, trong lòng cũng hiểu được Lâm Nhược Khê muốn hỏi, nhưng chỉ có thể gật đầu:
– Không sai! Rồi sao?
– Đại học Harvard trình độ thạc sỹ, tinh thông tiếng Anh và tiếng Pháp.
Lâm Nhược Khê như kiểu lần đầu tiên nhìn thấy Dương Thần bình thường, nhìn từ trên xuống dưới nói:
– Không phải anh đang ở khu chợ Tây bán thịt dê xiên nướng sao? Tại sao lại có trình độ học vấn như vậy?
Đã sớm nghĩ muốn giải thích nên Dương Thần thư xác nhận cũng kể lại:
– Khi tôi còn bé đã cùng gia đình di tán sang nước Mỹ, được một người hảo tâm nhận nuôi, sau đó được vào đại học, học tiếng Pháp. Tuy nhiên tôi không phải là người có chí hướng lớn, sau khi cha mẹ nuôi tôi chết, tôi trở về nước bán thịt dê xiên nướng sống qua ngày. Cô có thể hỏi những người Tây bán hàng rong ở đây, họ đều biết nửa năm trước tôi mới về nước!
Lâm Nhược Khê có thể dẫn dắt Quốc Tế Ngọc Lôi thành một tập đoàn lớn tung hoành thương trường như vậy đương nhiên sẽ không phải là người ngu ngốc, sao có thể dễ dàng tin Dương Thần. Khuôn mặt xinh đẹp của cô lộ ra vẻ không hài lòng, hừ lạnh nói:
– Vậy ngoại ngữ của anh có thể vượt qua kỳ trắc nghiệm trúng tuyển tiếng Đức, bài thi tiếng Ý còn được điểm tối đa. Là sao?