“Tôi biết cậu là ai, nhưng chúng ta tốt nhất vẫn nên làm theo trình tự, nếu không đối với những nhân viên khác sẽ có chút không công bằng, hơn nữa tôi hy vọng tìm một nhân viên có năng lực”.
Người phụ trách vừa nghe thấy cửa hàng trưởng nói những lời này, tâm nháy mắt nguội đi một nửa, chính mính khổ sở kéo người tới, đã xem như thiên đại vận khí, trực tiếp nhận vào không tốt sao, một hai còn muốn theo trình tự!
Nếu tiểu gia hỏa này không vui, bên ngoài còn một đống người muốn tranh kìa!
Người phụ trách lòng nóng như lửa đốt, nỗ lực nháy mắt với cửa hàng trưởng, ngay sau đó liền thấy thanh niên kia thế nhưng gật đầu.
“Tốt”. Sở Quân Liệt đáp lại.
“Điền vào phiếu này”, cửa hàng trưởng đem một bảng biểu đưa cho Sở Quân Liệt, cậu cầm bảng biểu ngồi sang một bên, nghiêm túc điền vào.
Người phụ trách đứng sau lưng Sở Quân Liệt, hận không thể giúp cậu hoàn thành bảng biểu.
Sở Quân Liệt cầm bút, nhanh chóng điền vào chỗ trống.
Tên họ Sở Quân Liệt, giới tính nam, tuổi 21, sinh nhật…
Sở Quân Liệt nghĩ tới ngày đi chứng minh thân phận, thận phận sau khi xảy ra sự cố kia là do Yến gia chuẩn bị, không biết có phải ngày chính xác không nữa.
Sở Quân Liệt không nghĩ ngày sinh trên giấy tờ là ngày sinh thật sự của cậu, nhìn tới câu hỏi tiếp theo, là tình trạng hôn nhân.
Sở Quân Liệt nhịn không được giơ lên nụ cười, ở dưới viết xuống ba chữ “Đã kết hôn”.
Đem bảng biểu điền xong xuôi, Sở Quân Liệt đem nộp cho cửa hàng trưởng, cửa hàng trưởng nhìn một lần, đối với câu hỏi duy nhất không có câu trả lời dò hỏi.
“Phần ngày sinh, cậu quên điền sao?”
“Không phải”. Sở Quân Liệt thật thà trả lời, “Trước kia tôi có gặp chút sự cố, quên mất một số chuyện, ngày sinh cũng không nhớ rõ nữa”.
“Cha mẹ cậu cũng không nói cho cậu sao?” Cửa hàng trưởng có chút nghi hoặc.
“Cha mẹ tôi, có khả năng đã qua đời rồi”. Sở Quân Liệt cố nặn ra một nụ cười, từ khi biết hao vợ chồng Yến gia không phải cha mẹ thật sự của cậu, Sở Quân Liệt cũng từng ở trên mạng tìm tòi một hồi, nhưng không phát hiện ra có ai tìm kiếm cậu.
“Thật xin lỗi”. Cửa hàng trưởng nhìn thoáng qua bảng biểu trước mặt, không nghĩ tới cậu thế nhưng lại gặp phải chuyện như vậy.
“Kiến thức cơ bản về tây trang, cậu hẳn là biết đi”. Cửa hàng trưởng nhận lấy bảng biểu, nhìn về phía Sở Quân Liệt, bắt đầu kiểm tra năng lực của cậu.
“Tôi biết”. Sở Quân Liệt ánh mắt nghiêm túc.
Cửa hàng trưởng lấy xuống một kiện tây trang, đặt trước mặt Sở Quân Liệt, “Vậy cậu thử nói xem, cậu thấy bộ tây trang này có đặc điểm gì?”
Sở Quân Liệt nhìn thoáng qua, “Cổ hơi chéo, có độn vai, một hàng ba cúc, màu xám đậm, kiểu dáng tương đối bảo thủ, tôi sẽ đem nó giới thiệu cho khách hàng là người có chức vị, độ tuổi tầm 35 tuổi”.
Cửa hàng trưởng gật gật đầu, người phụ trách kích động vỗ vỗ tay.
“Vấn đề cuối cùng, làm thế nào để nhìn ra cấp bậc của tây trang”. Cửa hàng trưởng tiếp tục mở miệng.
Không nghĩ quá lâu, Sở Quân Liệt tiến lên mở tây trang ra, vạch ra phần vải bên trong phần sườn túi ngực.
Nhìn phần mác ở đây là được, tây trang cao cấp phía bên trong đều có mác, mặt trên còn có nhãn hiệu”.
“Tốt lắm”. Cửa hàng trưởng thu hồi tây trang, cười nhìn về phía Sở Quân Liệt.
“Đầu tiên hoan nghênh cậu đến cửa hàng, tiếp theo chúng ta sẽ bàn về vấn đề lương thưởng, cậu sẽ tiến vào kỳ thực tập, lương tạm tính 3000, sẽ có thêm phần trăm hoa hồng, tháng sau sẽ lên nhân viên chính thức, lương sẽ tính 5000, sẽ còn có tiền thưởng”.
Nghe được mức lương, Sở Quân Liệt nhấp nhấp môi, “Trích hoa hồng bên cửa hàng này là khoảng bao nhiêu?”
“Kỳ thực tập trích 3%, sau khi trở thành nhân viên chính thức sẽ tăng lên 5%”. Cửa hàng trưởng nói thẳng không hề cố kỵ
Đôi mắt Sở Quân Liệt vừa động, ở cửa hàng trước nơi cậu làm việc, dù là nhân viên chính thức cũng chỉ được trích 3% hoa hồng, tháng trước cậu bán được sáu bộ, được 1200 tiền hoa hồng, nếu là ở đây, có khi cậu cũng lấy được ít nhất 2100.
“Được”. Sở Quân Liệt gật gật đầu, “Khi nào thì tôi bắt đầu đi làm?”
“Từ bây giờ là có thể bắt đầu rồi” Cửa hàng trưởng thoải mái tươi cười, “Có cái gì không hiểu có thể hỏi bất kì ai ở đây cũng được, mọi người đều sẽ giúp đỡ cậu”.
Sở Quân Liệt nhìn một vòng, phát hiện nhân viên ở cửa hàng này đều đối với cậu lộ ra một nụ cười.
“Vậy tôi sẽ bắt đầu đi làm luôn hôm nay”. Sở Quân Liệt nghiêm túc, trong đầu mang theo mục tiêu kiên định, chính là chiếc nhẫn kim cương ngọc hồng bảo kia.
Trưa hôm đó, Sở Quân Liệt vừa đi làm không lâu liền thấy Tư Bắc Hâm mang theo mấy anh em đến cửa hàng tây trang.
“Ai nha, cậu nhỏ”. Tư Bắc Hâm cho mấy anh em mỗi người chọn một bộ tây trang, dựa vào bên cạnh người Sở Quân Liệt, hạ giọng.
“Ngày hôm qua cháu cùng mấy anh em ở bên ngoài chơi, cậu đừng nói với chú nhỏ là hôm nay cháu mới tới, cháu sẽ mua thêm hai bộ”.
“Tôi sẽ không nói dối Tư tiên sinh” Sở Quân Liệt hạ giọng, “Nhưng mà tôi thấy, Tư tiên sinh có lẽ đã đoán ra cậu sẽ tới trễ rồi”.
Nhìn Tư Bắc Hâm mang theo bằng hữu rời đi, người phục trách vội chạy tới chúc mừng Sở Quân Liệt.
“Tiểu Sở, lợi hại nha, ngày đầu tiên đi làm đã bán được cả mục tiêu của nửa tháng rồi”.
“Đều nhờ người yêu của tôi”. Nhớ tới người ở nhà, Sở Quân Liệt có chút ngượng ngùng cúi đầu, trên mặt hiện lên nụ cười.
Cùng lúc đó, Tư Vân Dịch đứng trước cửa nhà cũ Tư gia, lẳng lặng nhìn chị dâu đang ngăn không cho anh tiến vào.
“Vân Dịch, chú đừng giận chị”. Chị dâu vẻ mặt khó xử, “Chị cũng không muốn cản chú, nhưng đây là yêu cầu của ba, chị cũng không còn cách nào khác”.
“Chính miệng ba nói như vậy?” Tư Vân Dịch thanh âm hơi thấp, con ngươi sau kính gắt gao nhìn chăm chú người chị dâu trước mắt.
“Là chính miệng ba nói, hơn nữa còn nói vào lúc ông ấy thanh tỉnh”. Chị dâu mắt mang theo áy náy, “Cũng do chị, thấy ba tỉnh táo liền đem nhóc Kỳ đến thăm, kết quả nó hỏi ông nội khi tiến vào thời kì trăng non, sau này rời đi là đi đâu, ba nghe đã thấy không đúng, hỏi lại chuyện ngày đó…. Liền biết ông ấy thiếu chút nữa làm chú bị thương”.
Tư Vân Dịch nhìn về phía biệt thự nơi xa xa, nhìn về phía cửa sổ căn phòng ngủ của Tư lão gia.
“Chú cũng biết, ba thương chú nhất”. Chị dâu thở dài, “Nếu thật sự không khống chế được mà khiến chú bị thương, ông ấy khi tỉnh lại nhất định sẽ rất khó chịu”.
Chị dâu ngẩng đầu nhìn về phía Tư Vân Dịch, lau khóe mắt, “Vân Dịch, chú yên tâm, chị và anh chị chú đều đã nói qua rồi, chúng ta sẽ thay phiên nhau chăm sóc ông ấy, chú lúc trước vẫn đến thăm ba, hai ngày này cũng nên đi nghỉ ngơi một chút, đừng lo lắng, chúng ta có thể chăm sóc tốt cho ba”.