Hắn bật cười thật lớn.
Đây là lần đầu tôi thấy hắn vui vẻ như thế. Tôi bất giác cũng cười theo.
Hắn kéo tôi ngã nhoài xuống lớp chăn rồi ôm tôi vào lòng.
Cả người tôi bắt đầu nóng lên. Thú thật là da mặt tôi mỏng lắm.
Tôi càng cố vùng vẫy để thoát ra thì hắn càng siết chặc tôi hơn.
Hắn nhẹ giọng bảo
– Ngủ sớm đi. Mai em còn phải cùng tôi đi hẹn hò nữa.
Mặt tôi vốn đã đỏ nay càng thêm đỏ. Nhưng cái cảm giác được ma cà rồng ôm cũng không lạnh lắm nhỉ.
Nằm trong vòng tay của Alec tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
– ——–
Lúc trước Alec hầu như đã đưa tôi đi thăm quan gần hết đất nước Italia. Hôm nay chúng tôi cũng đi đến những nơi đó. Nhưng sao cảm giác lại khác nhỉ?
A! Đó là do tôi đã có bồ rồi.
Chúng tôi cùng nhau tay trong tay dạo phố. Cái cảm giác này thật ấm áp.
Đứng trên cây cầu nối hai bờ của dòng sông Venice xinh đẹp. Chúng tôi tay đan vào nhau.
Tôi khẽ nở một nụ cười hạnh phúc. Alec hôn nhẹ lên trán tôi. Mặt anh ấy hiện lên vẻ mặt ranh mãnh thường thấy.
– Oralie, tôi có điều muốn nói với em – giọng anh ấy bỗng trở nên nghiêm túc đến kinh ngạc.
Không lẽ là muốn cầu hôn tôi đó chứ? Nghĩ đến đây tôi có chút căng thẳng.
Bỗng nhiên tôi thấy mắt mình nhòa đi. Đầu tôi như có hàng nghìn con kiến đang ăn lấy cơ thể tôi vậy
Tôi mất ý thức ngã xuống. Bên tai tôi còn văng vẳng tiếng hét của Alec.
Tôi chìm vào hôn mê