” A….Dạ…”
Cô lấy hết can đảm ngẩn đầu lên nhìn trực diện đối mặt với anh. Giây phút bốn con mắt nhìn chạm nhau một cảm giác khó tả hiện lên giữa hai người.
Trịnh Dương Vũ mỉm cười dịu dàng với cô, Y Đàm ngơ ngác trước nụ cười này. Nó đẹp quá thì ra chủ tịch khi cười mỉm lại cũng có thể đẹp đến như vậy.
Đôi mắt ngây ngô như chú thỏ con đang nhìn anh, Dương Vũ cảm thấy vẻ mặt biểu cảm này của cô rất dễ thương nhìn thôi đã muốn nựng rồi, nhìn gương mặt kìa cưng quá đi.
” Đàm Đàm lại đây! “
Giọng nói anh dịu dàng quá, làm cô như bị bỏ bùa mê mà đi tới bên cạnh anh.
” Dạ! Chủ tịch….”
” Hửm….sau này không được gọi chủ tịch nữa”
Y Đàm khó hiểu, rồi bất ngờ bị anh kéo người vào lòng anh, để cô ngồi lên đùi mình bao nhiêu sự cưng chiều anh đều hiện rõ qua ánh mắt nụ cười cùng hành động táo bạo này.
Eo nhỏ bị một tay ôm, tay bị anh sờ nắm, cô hoảng loạn muốn chạy đi nhưng chống cự vô ích, người đàn ông này có tính chiếm hữu cao đã vào tay anh làm sao có thể dễ dàng chạy thoát?
Nếu ông trời đã cho anh một cơ hội thì anh sẽ trân trọng lấy nó không thể để những chuyện bất hạnh của trước kia xảy ra một lần nữa, lần này anh sẽ bảo vệ và yêu thương hơn những gì kiếp trước cô đã làm vì anh, hi sinh cho anh.
Y Đàm giãy giụa, bây giờ cô rất hoảng cô rất nhát gan đối với mấy cái kiểu tiếp xúc thân mật này, nhất thời chưa thể tiếp nhận hết được dù cho cô có thích người ta cũng không thể nào bình tĩnh mà đối mặt.
” Chủ tịch…..anh buông tôi ra “
” Đã nói không được gọi là chủ tịch nữa mà! “
Anh bóp nhẹ eo cô một cái cúi đầu xúi dần thu hẹp khoảng cách với gương mặt của cô. Y Đàm mặt đỏ bừng muốn chuồn đi, hành động này của anh thật kỳ lạ….tại sao lại ôm cô để cô ngồi lên đùi anh như này…..cái kiểu này có phải hơi thân mật rồi không?
” Phải…phải gọi là gì ? “
” Gọi một tiếng Dương Vũ cho anh nghe xem “
” Hả….”
” Đàm Đàm ngoan, gọi Dương Vũ ! “
A cô muốn chạy khỏi đây ngay, đây không phải là chủ tịch, là ai giả dạng đúng không? Chủ tịch của cô rất khó chiều mặt mày lúc nào cũng lạnh lẽo không biểu cảm đa dạng như này còn giọng nói dịu dàng như này nữa.
Thấy cô đang mất tập trung suy nghĩ gì đó không nghe lời anh nói, thế là anh đành dùng cách của mình để thu hút sự chú ý của cô thôi.
” Chụt! “
” A ! “
” Cái….cái….cái…anh vừa hôn em ư? “
Cô bụm che miệng lại không thể bình tĩnh được nữa, nụ hôn đầu của cô cứ thế mà bị anh cướp lấy! Nhìn gương mặt đắc ý của anh mặt cô càng đỏ hơn, cô ngại quá đi, cô muốn nhảy sông…hu hu….
” Anh buông em ra! Anh sao lại trêu đùa em? Em không muốn bị người ta coi là công cụ mua vui đâu, chủ tịch xin anh đừng đùa giỡn với em như vậy. “
Mặc dù cô có tình cảm với anh, thích anh nhưng không đồng nghĩa với việc bị đùa giỡn tình cảm mình kiểu đó. Yêu hay ghét chỉ cần nói một lời là được.
Trịnh Dương Vũ cau mày không vui, anh không có đùa giỡn tình cảm của cô, anh là thật lòng. Kiếp này có chết cũng sẽ không đem cô ra đùa giỡn hay để cô bị bất kỳ tổn thương nào.
Nhìn đôi mắt đượm buồn suy tư của cô anh không nhịn được liền đưa tay lên chạm vào, đôi mắt xinh đẹp này là kiếp trước cô không ngần ngại hi sinh mà hiến cho anh. Đôi mắt này lúc nào cũng nhìn anh chân thành dịu dàng, là ánh sáng cứu với khi anh chìm sâu trong bóng tối.
Chính đôi mắt này khiến anh nhận ra tình yêu của cô nó lớn đến mức nào, nó chân thành đến bao nhiêu.
Anh không nói gì ngón tay di chuyển xuống dừng lại ở môi cô, đôi môi này sao lại nhìn mọng chín như trái hồng vậy nhỉ? Hôm nay cô bé này sử dụng son có mùi vị như nào?
Phải thử mới biết!
” Ưm…ưm…ưhm….a…”
Một nụ hôn sâu kiểu pháp, hôn làm trôi hết son luôn, thì ra là vị ngọt thanh thơm mùi dâu tây. Đến môi cũng ngọt ngào như vậy nhất định phải giữ cô riêng mình, bên anh để anh yêu để anh chiều để anh thương.
” Chụt! “
Kết thúc anh lại hôn chụt lên môi cô một cái nữa, hai mắt Y Đàm tròn ngơ ngốc chớp chớp rồi đưa tay lên chạm môi mình, dư vị của nụ hôn với anh còn đọng lại trong miệng cô cánh môi cũng ướt át nướt bọt của anh.
” Anh nói cho rõ ràng, anh không có đùa giỡn với tình cảm của em. Đàm Đàm anh thật sự yêu em, tình cảm anh đối với em là thật. Anh biết em cũng yêu anh mà có đúng không? “
Anh xoa má của cô nhẹ nhàng, ôn nhu nhìn cô mỉm cười : ” Cho anh cơ hội nhé! Em đồng ý để anh được bên cạnh em! Trở thành người yêu của em! Làm bạn trai của em nhé “
Cô hơi sửng người, đột nhiên cô đưa tay lên tát anh một cái vào mặt, âm thanh của cái tát rất rõ ràng chân thật.
Đúng là thật nè không phải là mơ!
” Em xin lỗi! Anh đau không? Em tưởng mình đang ngủ mơ nên thử một chút “
Anh nắm lấy bàn tay cô cô lắc đầu tỏ vẻ không sao, nó đau thật nhưng mà bị cô đánh anh chịu được hết.
” Không sao nhưng mà nếu em thật lòng xin lỗi thì hôn chỗ bị đánh một cái đi “
” Anh….vô sĩ….”
Cô nói nhỏ lí nhí trong miệng, nhưng anh vẫn đọc ra cô đang nói gì Trịnh Dương Vũ bật cười
” Ha Ha! Em đúng ngốc mà! “
“Coi nào nhìn anh và trả lời câu hỏi của anh đi”
Y Đàm ngẩn mặt lên nhìn gương mặt nghiêm túc của anh, xem ra anh không phải đùa cô mà là đang nói thật.
Anh là đang tỏ tình với cô sao….người mình thích cũng thích mình Y Đàm thầm cười vui trong lòng.
” Ừm! Em cũng thích anh, em đồng ý làm người yêu làm bạn gái của anh! Đồng ý ở bên cạnh anh “
” Anh biết em sẽ đồng ý mà! Yên tâm nhé anh sẽ yêu thương và đối xử tốt với em, bạn gái nhỏ của anh “
” Dạ! “
Thế là cô lại bị anh đè ra hôn hít nữa, hôn nhau thật lâu qua mấy phút anh mới chịu buông tha cho cô.
Y Đàm vô lực vùi mặt trong lồng ngực của anh mà trốn tránh sự ngại ngùng, cô còn chưa quen lắm với độ táo bạo cuồng dập này của anh.
Mới một lát đã đè cô ra hôn tận 4 lần, trước giờ cô cứ tưởng anh thuộc kiểu người cao lãnh cấm dục không để ý mấy chuyện thân mật này chứ. Đúng là không thể nhìn mặt mà đoán tính cách con người được.