Giờ phút này đầm nước không chỉ lạnh thấu xương, toàn thân còn khó chịu không hiểu.
Nhưng mà Huyền Thiên cũng không phải là người dễ dàng lui bước, chịu đựng rét lạnh cắn răng lặn xuống đáy đầm.
Sau khi lặn sâu mấy chục trượng, rốt cuộc Huyền Thiên cũng tới đáy đầm, ở trong đầm nước Huyền Thiên không nhìn thấy bóng trăng, ở trong đầm hình như có bóng kiếm chọc vào.
Kiếm ảnh như mộng như ảo, theo đầm nước chấn động mà xiêu vẹo, không giống như vật thực thể, vô cùng quỷ dị.
Huyền Thiên vừa mới tới bên cạnh kiếm ảnh, từ trong kiếm ảnh lóe lên một đạo ánh sáng đâm vào mi tâm của Huyền Thiên.
– A!
Huyền Thiên theo bản năng thét lên kinh hãi, hai tay đề chặt lên trán, quên là mình đang ở đáy đầm, thân thể uốn éo.
Quái dị là đầm nước này không ảnh hưởng tới hô hấp của Huyền Thiên.
Giờ phút này có thể hô hấp trong nước cũng không có bị Huyền Thiên chú ý, lực chú ý của hắn chính là hào quang đẹp mắt kia.
Bạch quang bắn vào mi tâm của Huyền Thiên hóa thành một thanh tiểu kiếm dài hơn tấc, huyền tại trong mi tâm có một cổ lực lượng cường đại xuất hiện, từ trong tiểu kiếm này tuôn ra, trong chốc lát đã bao phủ toàn thân của Huyền Thiên.
– Lực lượng thật cường đại!
Giờ khắc này ánh mắt Huyền Thiên như nhìn thấy cảnh trong cơ thể, nhìn rõ thanh tiểu kiếm trong mi tâm của mình, ánh sáng màu thuần trắng chảy vào kinh mạch toàn thân, làm lực lượng của hắn tăng nhiều.
Trong chốc lát cốt cách của hắn tăng tưởng rất nhanh, cốt chất phát sinh biến hóa, trở nên sáng bóng như mỹ ngọc, kinh mạch của hắn cũng sinh ra cải biến, trở nên càng thêm cứng cỏi, trong nhục thể có từng đoàn từng đoàn tạp chất màu đen theo lỗ chân lông bài xuất ra ngoài, làn da trở nên mềm dẻo hơn, tràn ngập sức bật, dưới làn da là một tầng màng mỏng, tầng màng mỏng này so với làn da còn cứng cỏi hơn nhiều, có một loại cảm giác rắn chắc.
Càng chủ yếu là vô số nguyên khí từ trong tiểu kiếm này tuôn ra ngoài, dũng mãnh tiến vào kinh mạch toàn thân của Huyền Thiên.
Trong chốc lát tu vi của Huyền Thiên bạo tăng, từ võ giả tứ trọng đột phá lên võ giả ngũ trọng, kinh mạch trong cơ thể thô to hơn trước, bên trong tràn ngập nguyên khí, cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng.
Nguyên khí thuần trắng trong tiểu kiếm không có ngừng lại, tiếp tục tràn ra rột rửa kinh mạch toàn thân của Huyền Thiên, theo nguyên khí càng ngày càng sung túc thì kinh mạch của Huyền Thiên lại tăng mở rộng ra, lực lượng bạo tăng vài lần, tu vị lại đột phá lần nữa.
Võ giả lục trọng!
Trong thời gian ngắn ngủi tu vi của Huyền Thiên tăng liền hai cảnh giới, từ võ giả tứ trọng bước vào võ giả lục trọng.
Hơn nữa cả thân thể thoát thai hoán cốt, kinh mạch toàn thân thô to, toàn bộ thương thế trước kia cũng biến mất không còn, lực lượng trong cơ thể bành trướng, so vứi cường giả võ giả thất trọng còn mạnh hơn nhiều.
– Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Trong nội tâm của Huyền Thiên vô cùng khiếp sợ, trong lúc này nhớ tới tiểu tuyết dị giới ở kiếp trước, thầm nghĩ:
– Có phải lão tử nhặt được bảo không?
Nghĩ như thế trong nội tâm Huyền Thiên khiếp sợ, toàn bộ hóa thành kinh hỉ.
Nhưng mà Huyền Thiên còn chưa kịp cảm thụ phần kinh hỉ này, tiểu kiếm trong mi tâm chấn động một hồi, đại não của hắn cảm thấy tiếng nổ lớn, trong chốc lát liền mất đi ý thức, ngất đi thật nhanh.
Mơ mơ màng màng không biết qua bao lâu.
Khi Huyền Thiên tỉnh lại lần nữa thì trời đã sáng, hắn cũng quay về trong tông môn, nằm trên giường mình.
– Hoàng sư huynh, huynh tỉnh rồi sao?
Một thiếu niên mười hai mười ba tuổi đứng bên giường của Huyền Thiên hỏi.
Thần Châu có gia tộc họ Hoàng cũng không ít, họ Huyền cũng chỉ có một, trước khi bái nhập Thiên Kiếm Tông thì Huyền Thiên có tên là ” Hoàng Thiên “, trong Thiên Kiếm Tông thì tên thật của hắn chỉ có biểu đệ Hoàng Thạch biết rõ.
Thiếu niên này là đệ tử cùng Hoàng Thạch bái nhập Thiên Kiếm Tông, tên là Lâm Đông, giao tình với Hoàng Thạch rất tốt.
Tại Thiên Kiếm Tông, thực lực của Huyền Thiên vượt qua rất nhiều đệ tử ngoại môn võ giả ngũ trọng, Hoàng Thạch toàn bộ nhờ Huyền Thiên chiếu cố mới miễn không bị ức hiếp, Lâm Đông đi theo Hoàng Thạch cho nên dính được quang mang của Huyền Thiên, hóa giải rất nhiều kiếp nạn.
Cho nên đối với Huyền Thiên, trong lòng Lâm Đông rất tôn kính.