Mẹ trừng lớn đôi mắt, hai hàm răng đều nghiến đến sắp nứt, dùng ngón tay run rẩy chỉ vào ta.
Sau đó dường như bà nổi điên nhào lên bóp chặt ta, liều mạng mà hô to, không biết là tự mình an ủi hay là như thế nào: “Con là Khải Vu đúng hay không!? Con là Khải Vu! Con nhất định là Khải Vu! Con sao có thể là Khải Văn! Khải Văn thành tích sẽ không tốt như vậy——” lại dường như thở không nổi đột nhiên buông lỏng tay, cúi đầu ho mạnh vài tiếng, tự mình khẳng định nói: “Đúng vậy, con không có khả năng là Khải Văn, con khẳng định là Khải Vu. Thành tích Khải Văn không có tốt như vậy, tính tình Khải Văn cũng không có tốt như vậy, Khải Văn……” Bà bẻ ngón tay quở trách khuyết điểm của ta.
Ta mặt vô biểu tình liếc bà ta một cái, đánh nát hy vọng của bà: “Tôi là Khải Văn.”
12.
Cảnh sát Lý không thể không ra tay đánh ngất bà ta, trò chơi khôi hài này cuối cùng cũng dừng lại.
Ba rất bình tĩnh hỏi hắn, ta sẽ như thế nào.
Hắn nghiêm túc nói với ba: “Chuyện này chúng tôi cảnh sát sẽ xử lý, Khải Văn không thể trở về, muốn liên hệ ở trong cục, cũng phải chờ hoàn toàn định án mới có thể phán.”
Ba gật gật đầu, mang theo mẹ hôn mê rời đi, cũng không có quay đầu lại liếc mắt ta một cái.
—— tâm đều lạnh.
Nếu ở chỗ này không phải ta mà chính là Khải Vu? Tình huống nhất định sẽ bất đồng.
Không đúng, phải nói là, nếu Khải Vu giết ta, cũng sẽ không bị phát hiện.
Y thông minh hơn ta nhiều, y nhất định thăm dò tốt địa hình trước, lại quan sát bốn phía mới tiến hành động thủ.
Phương pháp cũng nhất định cũng tốt hơn nhiều so với ta.
Cũng nhất định giả dạng tốt hơn ta nhiều.
Cuối cùng, cảnh sát Lý đem ta tra khảo, nhốt lại.
13.
Ta dựa vào cái giường lòi lòi lõm lõm, mà mơ mơ màng màng.
Buồn ngủ đánh úp, ta cũng muốn ngủ rồi.
Đáng tiếc giường ván gỗ như thế này, ngủ không thoải mái.
Cuối cùng ta cũng không có ngủ, chỉ dựa vào mép giường, ngồi ở trên mặt đất lạnh băng.
Ta nhịn không được mà nghĩ, sao lại không có người tới thẩm vấn ta, hẳn là đều muốn hỏi rõ ràng người bị hại ở đâu đi?
Bọn họ không hỏi, ta cũng mừng rỡ không nói.
Không biết có phải ta quá chết lặng hay không, một chút cảm giác hoảng loạn cũng không có.
Có lẽ là tử hình, hoặc là ở tù chung thân gì đó.
Ta đều không hoảng loạn, càng không sợ hãi.
Ta đối với người nhà đã hoàn toàn mất đi tin tưởng, nói không chừng bọn họ còn muốn đem ta nói cho ra lẽ, giết ta để báo thù cho con trai cưng Khải Vu của bọn họ.
Ta lại nhịn không được nghĩ, cảnh sát Lý phỏng chừng cao hứng đến hỏng rồi đi, bắt được tội phạm giết người, còn là giết anh trai ruột.
Nói không chừng còn sẽ thăng chức nha.
Lúc ta bị đưa đi tra khảo, còn ẩn ẩn nghe được có người nói: “Đi! Lão Lý, đêm nay uống một chén đi!” “Ngươi lần này sẽ được thăng chức a! Bắt được cái tên tội phạm giết người!”
Ta cười lạnh.
Tác giả có lời muốn nói:
Có thật nhiều bug…… Cũng hông cần rối rắm quá nhiều……
Edit có lời muốn nói: Chương này bên trung đã bị khóa rồi nha, không hiểu sao luôn, vậy nên tui dịch có làm sao thì góp ý nhoa các tềnh iu~
5/3/2022