Phùng Tiểu Uyển phát ra tiếng hét chói tai.
Hoài Lam sững sờ, lẩm bẩm: “Sao… sao có thể chứ?”
Cô ta chưa từng thấy ai dẫn sấm sét đến khi đột phá Siêu Phàm Bát Cảnh.
Cô ta run rẩy: “Đây là thiên kiếp ư?”
May mà vừa rồi, sau khi giáng xuống, sấm sét chỉ làm nổ căn nhà họ ở, chứ không tổn thương người.
Khí thế của Dương Thanh vẫn đang liên tục tăng vọt, sấm sét rền vang trên vùng trời Mục phủ, gió lốc bỗng ập đến.
Tất cả cao thủ trong Mục phủ đều biến sắc, thậm chí có rất nhiều cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh phải quỳ rạp ra đất, liên tục run rẩy vì không chịu nổi thiên uy.
“Quả nhiên cậu đang đột phá!”
Đúng lúc này, thành chủ Hoài Thành chạy tới, khi thấy Dương Thanh đang nằm trên giường lớn, sắc mặt lão ta u ám tới cực điểm.
Sau khi thấy thành chủ Hoài Thành, Hoài Lam lập tức biến sắc.
Nhưng thành chủ Hoài Thành không hề quan tâm đến cô ta, chỉ nhìn chăm chäm vào Dương Thanh, sát khí mạnh mẽ tràn ra từ người lão ta.
“Chết đi!”
Thành chủ Hoài Thành bỗng lao tới chỗ Dương Thanh, giơ linh đao lên cao, định chém Dương Thanh bằng thanh linh đao này.
Đúng lúc linh đao của thành chủ Hoài Thành sắp chém xuống, một thanh linh kiếm bỗng bay tới.
“Kengl”
Linh kiếm chặn linh đao lại, hai món linh khí va vào nhau, phát ra khí thế khủng khiếp.
“Thành chủ Hoài Thành, đối thủ của ông là tôi!”
Kiếm khách Ảnh Tử đã chắn trước mặt Dương Thanh, nhìn chằm chằm vào thành chủ Hoài Thành với sắc mặt u ám.