Lý Trọng Quang đột nhiên cảm thấy hai chữ mà thành chủ Hoài Thành vừa thét ra bỗng nổ tung trong đầu lão ta, hệt như một tiếng sét, khiến lão ta vô cùng sợ hãi.
Đồng thời, còn có một luồng uy lực cực kì hùng hậu đè xu0’ng người lão ta.
Hai đầu gối Lý Trọng Quang bỗng mềm nhữn ra, nặng nề quỳ phịch xuống đất.
Tất cả mọi người có mặt đều khiếp sợ tột cùng.
Hơn chục cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh khác đều trợn mắt há miệng, nghệt mặt nhìn Lý Trọng Quang quỳ trước mặt thành chủ Hoài Thành.
“Các người thì sao?”
Thành chủ Hoài Thành đảo mắt nhìn quanh, hỏi đám cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh còn lại.
“Phich!”
““Phich!”
Ngay cả Lý Trọng Quang – người có thực lực mạnh nhất trong số họ cũng không thể phản kháng nổi uy lực của thành chủ Hoài Thành, buộc.
phải quỳ xuống, huống chỉ là bọn họ?
Ngay lập tức, những người khác liên tục gập gối quỳ trên mặt đất.
Duy chỉ có một người đàn ông trung niên là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ không chịu quỳ, ông ta nhìn về phía thành chủ Hoài Thành, nói: “Thành chủ Hoài Thành, tốt nhất ông nên nghĩ cho kĩ rồi hãng quyết định bảo tôi quỳ hay không, tôi đến từ Thanh Châu…”
“Phập!”
Người này còn chưa nói xong, một con dao găm đã phóng vút ra, xuyên thủng qua tim ông ta rồi xuyên qua lưng bay ra, cắm phập vào vách tường, trên tường chỉ còn chuôi dao còn ở bên ngoài.
Chương 3232:
Nguồn thiếu chương này, mong độc giả thông cảm!