Vậy mà Dương Thanh vẫn không hề để ý như thể không cảm nhận được cơn đau, tay vẫn liên tục vung dao.
Mỗi khi cảm thấy mình sắp mất khả năng khống chế, anh sẽ cắn mạnh đầu lưỡi một cái, lấy cái đau để giữ vững lí trí.
Chỉ có điều, dẫu sao anh cũng chỉ là một con người, liên tục chém giết với cường độ cao như thế, thân thể còn phải chịu đựng phản phệ, rốt cuộc vẫn đến lúc sức cùng lực kiệt.
Loại cảm giác đau đớn khi thân thể sắp tan vỡ thúc đẩy anh phải tăng tốc độ.
“AI”
Dương Thanh bỗng ngửa mặt lên trời hét một tiếng, như muốn giải phóng hết những đau đớn trên người ra bên ngoài.
Chỉ có điều, cơn đau thể xác đâu phải dần vặt về tinh thần, làm sao có thể biến mất chỉ nhờ vào một tiếng thét?
“Keng!”
Đúng lúc này, tay phải của anh bỗng kiệt lực, con dao găm linh khí tuột khỏi tay, rơi xuống đất.
Cả cánh tay phải của Dương Thanh đều đang run rẩy.
“Nó đã kiệt lực rồi, mọi người cùng nhau lên đi, giết nó ngay!”
Bỗng có người nhận ra tình trạng bất ổn của Dương Thanh, bèn kích động hét lớn.
Ngay lập tức, hơn chục tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Hoài Thành liền nhào về phía Dương Thanh.
Cao thủ của Mục phủ đã hoàn toàn khâm phục trước sức mạnh của Dương Thanh, thấy thế bèn đồng loạt lao lên vây quanh anh, lớn tiếng hô: “Bảo vệ cậu Thanh!”
Chẳng mấy chốc, cao thủ hai phe lại lao vào.
chém giết lấn nhau.
Bên phía Mục phủ vốn yếu thế về số lượng, lần này không có sự hỗ trợ từ Dương Thanh nên đã liên tiếp bị đẩy lùi.