Khải Văn tiên sinh nhún vai:
– Nhưng ngươi không có được.
Dường như trong lời noi của hắn còn có chút khiêu khích. Cho dù ngồitrên xe ngựa của Mạnh Hàn, nhưng Khải Văn tiên sinh cũng không hề có vẻkhách khí của một người khác, ngược lại giống như một chủ nhân hơn.
Đối với Khải Văn tiên sinh, người có thể liếc mắt một cái đã nhìn thấumình bị Benson áp đặt ấn ký, Mạnh Hàn có một loại cảm giác cao thâm khódò không nói ra được.
Ngay cả viện trưởng Green còn không thể phát hiện, nhưng Khải Văn lại có thể nhìn thấu. Hơn nữa, hắn lập tức nhận ra pháp trượng sinh mệnh. Điều đó chứng tỏ kiến thức của hắn còn cao hơn so với những ma pháp sư kiagấp trăm lần. Bởi vì nợ một món nợ ân tình của hắn, cho nên Mạnh Hàn đáp ứng thời điểm lại gặp Benson sẽ cho phép hắn có mặt ở đó. Nhưng MạnhHàn không ngờ được, hắn lại đi theo cùng.
– Lẽ nào tiên sinh định luôn đi theo ta sao?
Mạnh Hàn nhìn Khải Văn tiên sinh giống như cái đuôi đi theo mình, hắn không nhịn được hỏi.
– Đương nhiên, ngươi đã đáp ứng ta.
Khải Văn tiên sinh rất đắc ý nói.
– Ta nuốt lời rồi!
Mạnh Hàn không chút khách khí trực tiếp ném ra câu này. Dường như hắncăn bản không để ý Khải Văn tiên sinh sẽ trở mặt hay không.
– Ngươi không sợ ta sẽ tiết lộ chuyện pháp trượng sinh mệnh ra ngoài sao?
Khải Văn tiên sinh đồng dạng cũng không để ý tới câu nói kia của MạnhHàn. Dường như hắn cảm thấy vô cùng hứng thú khi Mạnh Hàn có thể trựctiếp đưa ra quyết định đó. Tiếp theo hắn hứng thú bừng bừng muốn đấucùng Mạnh Hàn một trận.
– Truyền ra đi!
Mạnh Hàn thoải mái ra hiệu cho Khải Văn tiên sinh:
– Ta đang muốn bán đấu giá. Nếu như tiên sinh tình nguyện nói ra, có thể tham gia đấu giá.
– Ngươi thật sự muốn bán sao? Đó là pháp trượng sinh mệnh đấy?
Khải Văn quả thực không hiểu được người trẻ tuổi trước mắt này. Pháp trượng sinh mệnh là vật gì chứ? Lẽ nào hắn không rõ sao?
Khải Văn không nhịn được lại nhắc nhở:
– Ngươi có biết, rốt cuộc pháp trượng sinh mệnh này là cái gì hay không?
Vừa nói, hắn vừa lén lút nhìn vẻ mặt hai tiểu thị nữ phía sau Mạnh Hàn, đồng thời cũng quan sát thần sắc của Joey.
Tuy nhiên, Khải Văn tiên sinh đã phải thất vọng. Nghe thấy tin tức MạnhHàn muốn bán đi pháp trượng sinh mệnh, ba nữ tử lại không có phản ứnggì. Ba nàng hoàn toàn thờ ơ, giống như thứ Mạnh Hàn muốn bán đi chỉ làmột cái ma pháp trượng bình thường nhất.
– Nếu muốn bán đi, có thể trực tiếp bán cho ta hay không?
Khải Văn tiên sinh vô cùng thận trọng vừa hỏi, vừa nhìn sắc mặt Mạnh Hàn, dáng vẻ hết sức mong mỏi hắn đáp ứng.
– Tiên sinh trả tiền nổi sao?
Ngược lại Mạnh Hàn không chút để ý, một tay lấy pháp trượng nhét vào trong tay Khải Văn tiên sinh:
– Có muốn xem thử trước một chút hay không?
Pháp trượng vừa đến tay, Khải Văn tiên sinh giống như đột nhiên biếnthành người khác. Cả người hắn phát ra một cổ tinh khí thần vô hình.Dường như trong chớp mắt hắn đã trẻ đi hai mươi tuổi vậy.
Nhìn thấy sự thay đổi này, Joey đang ở bên cạnh, không nhịn được, lậptức cầm cường nỏ phía dưới thân thể nhắm ngay vào Khải Văn.
– Thế nào?
Mạnh Hàn hình như không hề cảm giác được loại khí thế này. Hắn vẫn duy trì giọng nói của một thương nhân:
– Tiên sinh định dùng cái gì để mua nó đây?
– Ngươi muốn như thế nào?
Khải Văn tiên sinh nắm pháp trượng sinh mệnh thật chặt, đã không muốn buông tay.
– Trước tiên hãy nói xem tiên sinh có cái gì?
Trên mặt Mạnh Hàn lộ ra nụ cười đắc ý.