Sắc mặt tên đó đã tái mét, miệng cũng không còn nói ra hơi để cầu xin, giống như hắn ta đã nhắm mắt xuôi tay chờ đợi cái chết.
Lục Diệp Bằng nhìn thấy vậy liền phá lên cười lớn.
“Đừng nghĩ mình chết sớm như vậy chứ.Hôm trước vợ yêu của tao bị một bàn tay thì hôm nay mày cũng nên trả gấp đôi đi”.
“Lục Diệp Bằng….!” Tên đó nghiến răng nghiến lên gầm gừ tên của anh “Mày định làm gì….? Nếu mày giết chết tao thì cảnh sát sẽ không tha cho mày”
Lục Diệp Bằng nghe xong, bình thản đi từng bước lại người đàn ông đó, nụ cười của anh dường như đã thay đổi, nó có sự nham hiểm nằm ở đâu đó.
“Ở đây đều là người của tao,mày nghĩ cảnh sát sẽ tin ai….”
“Mày…..”Tên đó phẫn nộ “Vậy mày định chặt tay tao để trả thù cho vợ của mày sao?”
Lục Diệp Bằng chép miệng khẽ lắc đầu.
“Làm gì tao dám chặt tay của mày….Nhưng tao có thể rút gân tay của mày ra, cuộc sống chúng ta phải có qua có lại chứ! Đúng không nào!”
Lục Diệp Bằng cười cợt được một lúc,sau đó cho người kèm chặt hai tay của tên đó rồi anh nhanh chóng hành động.
Chỉ chưa đầy hai phút, vạn vật ở đây đều đang im lặng …….Nhưng chỉ duy nhất trong căn nhà hoang,tiếng kêu la thảm thiết của một người đàn ông vang lên dường gào lên để kéo lại sự sống, đi cùng là những dòng máu tươi đang không ngừng chảy xuống ở dưới nền nhà..
********
Cả A Mẫn và Lam Lam đều nằm bệnh viện, nhưng A Mẫn lại xuất viện trước Lam Lam một ngày.
Bởi vì Lam Lam còn phải ở lại kiểm tra tổng quát sức khỏe một lần, đặc biệt là não bộ của cô.Để xem cô có để lại di chứng sau vụ việc này hay không.
Lam Lam sợ ba mẹ cô biết chuyện cô xảy ra tai nạn, nên cô đã dặn mọi người giữ kín chuyện này.Nói ra chỉ càng làm cho ba mẹ và cả ông nội sinh thêm lo lắng cho cô mà thôi!
Hôm nay,Bella cũng đã được xuất viện.Trước khi ra về cô ấy đã qua phòng của Lam Lam để trò chuyện với cô một chút.
Bella ngồi bên cạnh giường,ánh mắt ngập tràn sự suy tư.Dáng vẻ của cô đều được Lam Lam nhìn thấy.
Lam Lam có thể đoán được Bella đang suy nghĩ những gì trong đầu, cô cười khẽ bất ngờ cất tiếng lên hỏi.
“Đang nghĩ về Chí Huy có phải không?”
Bella bỗng giựt mình, ánh mắt có phần chột dạ vội lắc đầu.
“Không! Em chỉ suy nghĩ một chút về tương lai của em thôi!”
“Em không định nói chuyện với Chí Huy rằng anh ta mới chính là tác giả bào thai trong bụng của em sao?”Nhìn Bella bây giờ,Lam Lam bỗng nhớ chuyện mình lúc trước luôn giấu Lục Diệp Bằng về sự tồn tại của An Nhiên.
Cả người Bella bỗng run lên,đáy mắt xao động rưng rưng như muốn khóc.
Rất lâu sau,Bella cất tiếng nói nghẹn ngào của mình lên.
“Em nói ra….Anh ấy cũng sẽ nghĩ em là một con người xấu xa,bịa chuyện để bắt anh đổ vỏ”.
Câu nói của Bella khiến Lam Lam có chút áy náy trong lòng.Chẳng phải vì khi đó Chí Huy đã xúc phạm đến Bella quá nhiều,cho nên cô gái này đành buộc lòng nói bừa là mang thai với người đàn ông khác sao….
Một lúc sau, nét mặt Lam Lam trở nên nghiêm túc cô nhìn Bella khàn giọng hỏi.
“Em thật sự đã yêu Chí Huy rồi sao? Còn về Lục Diệp Bằng…..”
Trong lòng cô vẫn luôn có nút thắt là có phải vì không thể yêu Lục Diệp Bằng được,cho nên Bella mới buộc lòng tiến đến với Chí Huy và xem anh ta như là một món đồ thay thế cho tình yêu mà Bella dành cho Lục Diệp Bằng từng mấy năm qua.
Câu hỏi của Lam Lam khiến Bella bật lên một nụ cười, cô cảm thấy đúng như Lục Diệp Bằng đã từng diễn tả Lam Lam ở trước mặt của cô.
Quả thật muốn lấy được sự tin tưởng từ Lam Lam, cô cần phải chứng minh.Lam Lam nghi ngờ cũng có phần đúng, vì trước đó chẳng phải cô luôn thể hiện tình yêu với Lục Diệp Bằng ở khắp mọi nơi sao?
Cô đã từng nghĩ, có lẽ Lam Lam đột ngột xuất hiện ngay vào thời điểm này cũng có thể là một phần những bài báo viết về mối quan hệ của cô và Lục Diệp Bằng.Ngoài mặt Lam Lam về đây là vì sự nghiệp,nhưng thật chất cô biết chị ấy về đây chính là giành Lục Diệp Bằng lại.
Cô vẫn còn nhớ ngày đám cưới của Tần Hạo Thiên,Lam Lam xuất hiện như một nữ thần xinh đẹp đã khiến có bao nhiêu người đàn ông ở đó nhìn ngó chị ấy và Lục Diệp Bằng cũng không ngoại lệ, ánh mắt của anh ấy khi nhìn chị ấy đều ngập tràn tình yêu thương.Ngày đó có lẽ là ngày mà cô thấy được trên gương mặt anh hạnh phúc nhất, bởi vì chị ấy đã về….. đã về lại bên cạnh anh.
Nụ hôn của hai người vào đêm hôm đó, cô không thể nào quên khi nó ngọt ngào đến cỡ nào.
Bella thở một hơi thật dài, lắc đầu nhẹ.
“Em đã từ bỏ Lục Diệp Bằng từ lâu rồi….! Thật ra từ trước đến giờ em đã hiểu sai về tình yêu.Em đối với Lục Diệp Bằng không phải là tình yêu mà có lẽ chỉ là sự tôn kính muốn báo đáp.Anh ấy từng giúp đỡ em trong lúc khó khăn và khi đó em chỉ biết làm mọi cách để đền đáp cho anh ấy….Còn về Chí Huy…” Nói đến Chí Huy, trái tim Bella khẽ nhói lên”Người đàn ông đó,đã cho em biết được tình yêu là gì,em đã vui buồn khi ở bên cạnh anh ấy… Quả thật em có cảm giác rất muốn ở bên cạnh anh ấy ở mọi lúc mọi nơi, nhưng thật đáng tiếc….”
Lam Lam nhìn cô với vẻ khó hiểu.
“Có phải em đang nghĩ Chí Huy yêu chị mà không phải yêu em”.
Bella im lặng cúi mặt xuống như ngầm thừa nhận câu nói của Lam Lam.
Thấy vậy,Lam Lam chợt cười nhẹ, đưa tay nắm tay của Bella.
“Vậy thì chị sẽ cho em thấy trong lòng Chí Huy thật sự là đang yêu ai”.
Bella kinh ngạc, vội ngẩng đầu lên.
“Ý của chị là…..”
“Sau này em sẽ biết ” Lam Lam vỗ nhẹ tay của Bella, ý bảo cô đừng lo lắng.
Lúc này,Lam Lam bỗng nhớ đến câu nói của Bella khi nãy nói về Lục Diệp Bằng, trong lòng cô nghi hoặc bèn hỏi.
“Có phải em là người nói với Lục Diệp Bằng, chuyện chị đang ở đây không?”
Bella sững người, giọng điệu có phần run rẩy.
“Sao chị….?”
Lam Lam phì cười với dáng vẻ của Bella.
“Em đừng sợ, chị không trách em đâu”.
Bella mím môi.
“Có phải chị Thi Thi nói cho chị biết không?”
Lúc này,khi nghe Bella nhắc đến tên Thi Thi, nét mặt Lam Lam trở nên bàng hoàng.
“Em nói sao? Ý em là chị Thi Thi cũng đã biết em nói cho Lục Diệp Bằng biết chuyện chị ở đây sao?”
Bella khẽ gật đầu, nói thêm.
“Những tấm hình mà chị khi chuyển vào bệnh viện là chính chị ấy kêu em gửi cho anh ấy.Có lẽ chị ấy lo lắng chị , nên mới làm như vậy “.
Vậy mà lúc này,khi Lam Lam nghe xong câu nói cuối cùng của Bella, cô cảm nhận không phải như vậy.Nhất định chị Thi Thi đã có chuyện gì rồi, thái độ của chị ấy mấy ngày cũng rất khác lạ.
Rốt cuộc chị ấy đang gặp chuyện gì vậy?
Lam Lam vẫn còn mải mê suy nghĩ thì đúng lúc này cánh cửa phòng đột ngột mở ra đi cùng với tiếng nói của một người đàn ông.
“Lam Lam yêu dấu! Anh đến thăm em đây….!”
Giọng nói quen thuộc đến nỗi Bella vừa nghe đã nhận ra là ai.
Là Chí Huy.
Chí Huy dường như linh cảm được gì đó bỗng dừng bước chân lại.