“Ông điều tra thế nào rồi?”, Dương Thanh hỏi thẳng vào vấn đề.
Quan Chính Sơn trả lời: “Về cơ bản đã xác định được việc này có liên quan đến Ngụy Tường của nhà họ Ngụy, chỉ là thiếu bằng chứng mà thôi”.
“Nhà họ Ngụy!”
Dương Thanh hơi híp mắt lại: “Nếu đã nghi ngờ thì không cần bằng chứng!”
Mắt Quan Chính Sơn lập tức sáng lên: “Ý của cậu Thanh là?”
“Nếu nhà họ Ngụy đã muốn chết vậy tôi sẽ cho họ như ý!”
Dương Thanh nghiến răng nói, sau khi nói xong anh lên xe đi về phía nhà họ Ngụy.
Xe của Dương Thanh đã chạy khỏi nhà họ Quan, Quan Chính Sơn mới hoàn hồn lại, trên mặt ông ta cực kỳ phấn khích: “Nhà họ Quan phát đạt chỉ là chuyện trong tầm tay!”
Giang Hải hiện nay có bốn gia tộc đứng đầu.
Nhà họ Trang và nhà họ Ngụy đều có ân oán với Dương Thanh mà lúc này Dương Thanh lại đằng đằng sát khi đi đến nhà họ Ngụy, nhà họ Ngụy bị tiêu diệt là việc không cần phải nghi ngờ.
Mà nhà họ Quan đã phục tùng Dương Thanh từ lâu, sau khi nhà họ Ngụy bị tiêu diệt, hết thảy mọi chuyện sẽ giao lại cho nhà họ Quan quản lý.
Đến lúc đó nhà họ Quan sẽ trở thành nhà quyền thế có một không hai đứng đầu Giang Hải.
Cùng lúc đó trong một ngôi biệt thự xa hoa.
“Cậu Huy, chắc hẳn cậu đã xem buổi livestream lúc nãy rồi chứ? Cậu cảm thấy thế nào?”
Ngụy Tường cười nói, giọng nói đầy mong đợi, hy vọng sẽ nhận được sự khen ngợi của chủ nhân.
“Ông đúng là cái đồ ngu như lợn!”
Thế mà sau khi Mạnh Huy bắt máy lại chửi Ngụy Tường té tát: “Tôi bảo ông hủy hoại tập đoàn Nhạn Thanh chi nhánh Giang Hải, ông lại làm livestream chết tiệt gì đó khiến cho giá trị thị tường của cả tập đoàn Nhạn Thanh đều bị tổn thất nặng nề!”
“Cho dù bồi thường bằng cả nhà họ Ngụy, cũng còn lâu mới đủ!”
Mạnh Huy cũng vừa mới xem livestream kia, hắn vừa chuẩn bị gọi điện hỏi Ngụy Tường, không ngờ gã đã gọi điện thoại đến trước.
Ngụy Tường ngơ ngác nói: “Cậu Huy, tôi không có tiết lộ việc Dương Thanh là chủ tịch của tập đoàn Nhạn Thanh.
Tôi chỉ bảo Châu Ngọc Thúy nói Dương Thanh là tổng phụ trách của tập đoàn Nhạn Thanh chi nhánh Giang Hải mà thôi!”
“Mẹ kiếp! Ông đúng là óc heo, mặc kệ Dương Thanh là chủ tịch hay là tổng phụ trách tập đoàn thì cũng không thể thay đổi được sự thật cậu ta có quan hệ với tập đoàn Nhạn Thanh!”
“Buổi livestream mà ông làm đã nổi tiếng khắp các trang mạng, bây giờ các chi nhánh tập đoàn Nhạn Thanh ở các thành phố trên cả nước đều bị tẩy chay”.
“Mẹ kiếp, ông nói cho tôi biết ông có phải là con lợn ngu xuẩn không?”
Mạnh Huy cực kỳ giận dữ, nếu không phải Ngụy Tường một lòng trung thành với hắn thì hắn đã lập tức sai người cắt tiết con lợn này rồi.
Người khác không rõ nhưng Mạnh Huy lại hiểu rất rõ, tuy Dương Thanh là chủ tịch của tập đoàn Nhạn Thanh nhưng ngoài chi nhánh Giang Hải ra, anh vẫn chưa nắm quyền quản lý ở trụ sở chính.
Tập đoàn Nhạn Thanh bây giờ, người nắm quyền thật sự vẫn là dòng chính của gia tộc Vũ Văn.
Buổi livestream vừa rồi của Ngụy Tường đã khiến giá trị thị trường của toàn bộ tập đoàn Nhạn Thanh giảm xuống đáng kể, gây tổn hại đến lợi ích của những người nắm quyền sau lưng tập đoàn Nhạn Thanh.
Cho nên nói là có thể diệt chi nhánh Giang Hải của tập đoàn Nhạn Thanh.
Nhưng lợi ích của tập đoàn Nhạn Thanh thì không thể bị tổn hại!
“Tôi mặc kệ ông dùng cách gì, nhất định phải xóa sạch clip livestream kia của Châu Ngọc Thúy ra khỏi tất cả các nền tảng trực tuyến lớn, đồng thời gỡ bỏ các top tìm kiếm.
Bằng không đợi lúc có người đến tận nhà giết ông thì ông đừng trách tôi không nhắc nhở!”
Mạnh Huy nói xong thì cúp luôn điện thoại.
Sắc mặt Ngụy Tường đờ đẫn, mỡ trên gương mặt béo núc ních nhăn hết cả lại.
“Ầm!”
Đúng lúc này, bên ngoài bỗng vang lên một tiếng va chạm kịch liệt.
Gã nhanh chóng dẫn người xông ra khỏi biệt thự thì nhìn thấy một chiếc Phaeton màu đen đang đậu trước cửa biệt thự.
Một người trẻ tuổi chậm rãi đi từ bên trong xe ra.
“Dương Thanh!”
Ngụy Tường nhìn thấy Dương Thanh, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Đây là lần thứ hai gã nhìn thấy Dương Thanh.
Lần đầu tiên là lúc Mạnh Huy ưng ý dinh thự Vân Phong bảo gã cố mua cho được, kết quả bị Dương Thanh từ chối.
Lần này là lần thứ hai.
Mà lần này Ngụy Tường lại vô cùng chột dạ, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh, híp mắt nói: “Thằng nhóc, ngay cả địa bàn của tao mà mày cũng dám xông vào, mày biết tao là ai không?”
“Châu Ngọc Thúy đang ở đâu?”
Dương Thanh hỏi thẳng.
Từ đầu đến cuối hai mắt anh vẫn nhìn chằm chằm Ngụy Tường.
Lúc Ngụy Tường nghe đến tên Châu Ngọc Thúy, con ngươi bỗng co rút lại, vẻ mặt khiếp sợ nhưng chẳng mấy chốc sau gã đã bình tĩnh lại.
“Đệch! Thằng nhãi, Mày tìm sai chỗ rồi đấy! Ông đây là Ngụy Tường của nhà họ Ngụy, chẳng biết Châu Thúy mẹ gì hết!”
Ngụy Tường cố ý dùng những lời lẽ khinh thường để che đậy sự hoảng sợ của mình.
“Tôi hỏi ông, Châu Ngọc Thúy ở đâu?”
Dương Thanh hỏi lại lần nữa.
Từ biểu hiện chột dạ vừa rồi của Ngụy Tường, anh có thể khẳng định việc Châu Ngọc Thúy mất tích quả thật là có liên quan đến gã.
– —————————
.