Diệp Phàm lắc đầu, hưng phấn nói: “Không cần, đến lúc đó cho hắn một cái kinh hỉ.”
(dreamhouse2255)
Diệp Cẩm Văn: “……”
Diệp Cẩm Văn phất tay, thả ra Thần Phong Thuyền, nói: “Đi thôi.”
Diệp Phàm kéo Bạch Vân Hi lên phi thuyền.
……
Trong khoang thuyền.
“Sư huynh, Phạn Dạ kia quái quái, tựa hồ không có một câu nào nói thật, không phải là gian tế đi?” Tống Lan Y hỏi.
Diệp Cẩm Văn nhàn nhạt nói: “Nếu hắn quen biết Hứa đại ca, chờ gặp được Hứa đại ca là biết.”
Diệp Cẩm Văn thầm nghĩ: Nếu người kỳ quái kia thật sự quen biết Hứa đại ca, vậy hẳn là không có ác ý.
Diệp Khải Hiền có thể thăng cấp Nguyên Anh chính là nhờ phúc của Hứa Minh Dương, chuyện này bị tông môn che giấu xuống, nhưng Diệp Cẩm Văn lại rất rõ ràng.
“Nhưng hắn cũng quá kỳ quái, chẳng những đột nhiên nhảy ra, trêи người còn mang nhiều loại đan dược Thiên cấp, không phải là Thần Phong Tông phái người vào tông ta nằm vùng đi.” Tống Lan Y thầm nghĩ: Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo, Tống Lan Y luôn cảm thấy Phạn Dạ là rắp tâm bất lương.
“Hai Kim Đan mà thôi, không có gì.” Diệp Cẩm Văn không thèm để ý nói.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm đứng ở đầu thuyền, khó chịu nhăn nhăn mũi.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, truyền âm hỏi: “Làm sao vậy? Không cao hứng?”
Diệp Phàm rầu rĩ truyền âm lại: “Nữ nhân kia nói ta là gian tế!”
Bạch Vân Hi: “……”
“Ta giống như gian tế sao?” Diệp Phàm không vui hỏi.
Bạch Vân Hi cau mày, thầm nghĩ: Ở trong ánh mắt của người khác mà nói, Diệp Phàm lai lịch không rõ, còn không thể hiểu được muốn tặng hai viên đan dược Thiên cấp cho Diệp Cẩm Văn, nhìn thế nào cũng không bình thường, bị hoài nghi là rắp tâm bất lương cũng khó trách.
“Không phải ai cũng có thể làm gian tế, thông thường có thể làm gian tế đều là người tâm tư kín đáo, kiến thức rộng rãi, cho nên bị hoài nghi là gian tế chứng tỏ ngươi rất lợi hại.” Bạch Vân Hi nói.
Diệp Phàm nghiêng đầu, kinh ngạc ỏi: “Là như vậy sao?”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy!”
Ngao Tiểu No ghé vào trêи vai của Bạch Vân Hi, kẽo kẹt kẽo kẹt cười, thầm nghĩ: Cư nhiên lại có người hoài nghi Diệp Phàm là gian tế, có thế lực nào lại phái kẻ ngu ngốc như Diệp Phàm đi làm gian tế, hơn phân nửa là đã đến nông nỗi cùng đường bí lối.
……(dreamhouse2255)
Phi thuyền bay bảy ngày mới tới được lãnh địa của Bích Vân Tông.
Nhìn thấy tông môn quen thuộc, Diệp Phàm nhịn không được kϊƈɦ động.
“Sắp tới Bích Vân Tông rồi, Vân Hi, ngươi thấy không?” Diệp Phàm hưng phấn nói với Bạch Vân Hi.
Bạch Vân Hi gật đầu: “Ừ, thấy rồi.”
“Ngươi xem có phải rất đồ sộ không?” Diệp Phàm hỏi.
Từng dãy núi liên miên không dứt ánh vào mi mắt, bên trêи các dãy núi là các loại hình cung điện.
Bạch Vân Hi nhìn thấy một mảnh linh điền trồng đầy linh thực, từng con phi điểu bay múa trêи bầu trời, linh vụ lượn lờ, linh khí nồng đậm từ cửa lớn tràn ra.
Diệp Phàm ngửa đầu, thèm nhỏ dãi nhìn không trung.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Ngươi nhìn cái gì đấy?”
Diệp Phàm chỉ chỉ không trung nói: “Đó là Thanh Vân Hạc, đặc sản của Bích Vân Tông, tu sĩ khi ra ngoài sẽ thường đùng đến nó, trước kia sao ta lại không nghĩ tới nướng một con ăn chứ!”
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi: “……”
“Trước kia? Trước kia Phạn đạo hữu đã từng tới Bích Vân Tông rồi sao?” Tống Lan Y hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: “Không có!”
“Vậy sao Phạn đạo hữu lại nói trước kia không nướng một con ăn?” Tống Lan Y khó hiểu hỏi.
Diệp Phàm trừng mắt nhìn Tống Lan Y một cái, cảm thấy nữ nhân này quá phiền toái, “Ta là nói ở nơi khác.”
Diệp Cẩm Văn khó hiểu nhìn Diệp Phàm: “Phạn Dạ đạo hữu tựa hồ rất cao hứng?” Diệp Cẩm Văn cau mày, tới địa giới của Bích Vân Tông, Phạn Dạ cư nhiên còn cao hứng hơn cả hắn.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!”
Phi thuyền ngừng trước cửa lớn của Bích Vân Tông, tu sĩ trông coi đại trận nhìn thấy là Diệp Cẩm Văn, lập tức buông lỏng cấm chế, thả phi thuyền vào.
Bạch Vân Hi hít sâu một hơi, thầm nghĩ: Diệp Phàm từng nói, năm đó hắn tuy không thể tu hành, nhưng vẫn được gọi là tiểu thái tử của Bích Vân Tông, thủ hộ một khối gia nghiệp lớn như vậy, đích xác thắng cả đế vương nhân gian.
……
Diệp Phàm đi theo Diệp Cẩm Văn tiến vào đại sảnh tiếp khách của Bích Vân Tông, Diệp Phàm tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhặt một khối linh quả bắt đầu gặm, nhìn Diệp Cẩm Văn hỏi: “Thông tri cho Hứa đạo hữu chưa?”
Diệp Cẩm Văn nhìn bộ dáng tùy tiện của Diệp Phàm, thầm nghĩ: Phạn Dạ thật sự là không khách khí a!
Diệp Cẩm Văn gật đầu: “Đã tìm người đi mời!”
Diệp Phàm gật đầu, “Ừ” một tiếng.
“Phạn đạo hữu cùng Hứa đại ca là quen biết thế nào?” Diệp Cẩm Văn hỏi.
Diệp Phàm nhàn nhạt nói: “Ta đã cứu mạng hắn, ân cứu mạng, lấy thân báo đáp.” Diệp Phàm quay đầu lại, cười cười với Bạch Vân Hi, truyền âm nói: “Ta đã có lão bà, liền không cần hắn lấy thân báo đáp, tiện nghi lão đại.”
Bạch Vân Hi: “……”
Diệp Cẩm Văn hoài nghi nhìn Diệp Phàm: “Hứa đại ca nói muốn lấy thân báo đáp sao?”
Diệp Phàm lắc đầu: “Không có.”
Diệp Cẩm Văn thở dài nhẹ nhõm một hơi, thầm nghĩ: May mắn. “Phạn đạo hữu không phải đã có đạo lữ rồi sao?”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Cẩm Văn: “……”
(dreamhouse2255)
……….