Quảng trường như bị kích nổ, khá đông đệ tử hưng phấn vui mừng, tung hô liên miên. Chính ngay giờ phút sắp bắt đầu, vị bá chủ Thiên bảng rốt cuộc đã về kịp!
Một tia sáng như chớp bắn tới, xuất hiện trong không trung, hào quang tan đi để lộ ra thanh niên áo đen đứng lơ lửng trên trời cao, khí phách hiên ngang, cực kỳ thu hút.
Rất đông người đưa mắt kính sợ và nể phục nhìn lên người vừa tới, trong lòng họ Trầm Thương Sinh chính là mục tiêu, là thần tượng của mỗi người.
Bá chủ Thiên bảng, đến nay không ai qua mặt được.
– Cuối cùng cũng tới à?
Lý Huyền Thông nhìn chằm chằm vào người mới đến, cười nhạt, ánh mắt lại đậm đặc chiến ý.
Thú Liệp chiến mà thiếu đi Trầm Thương Sinh, vậy thì cũng kém thú vị đi mất rồi
– Hắn chính là học trưởng Trầm Thương Sinh sao?
Chu Linh, Diệp Khinh Linh mặt đầy tò mò kinh sợ nhìn người kia, từ khi vào Bắc Thương linh viện đến nay đã nghe đủ uy danh của vị bá chủ Thiên bảng.
Mục Trần gật đầu xác nhận, nhìn lên người kia, rồi nhìn lại không khí sôi trào bên dưới. Hiện tại lực ảnh hưởng có thể một tay hiệu triệu cả Bắc Thương linh viện đúng là chỉ có Trầm Thương Sinh.
Ngay cả thiên tài tuyệt thế Lý Huyền Thông cũng phải kém một phân.
– Viện trưởng, ta không tới quá muộn chứ?
Trầm Thương Sinh ôm quyền chào hỏi, kính cẩn thưa gởi.
Thái Thương viện trưởng nhướng mày mỉm cười, trả lời với tên đệ tử ưu tú nhất linh viện:
– Không phải ngươi đang nhận nhiệm vụ treo thưởng truy sát Ma Long Tử sao? Trở về rồi chẳng lẽ đã hoàn thành nhiệm vụ?
Lời vừa dứt, không ít đệ tử nghe mà run rẩy. Ma Long Tử? Tên siêu cấp hung ác đệ nhị Huyền Thưởng bảng?
Trầm Thương Sinh thở dài cười nói:
– Đấu với hắn mấy trận, tiếc là lần nào hắn cũng chạy thoát. Đợi sau khi tham gia Thú Liệp chiến, nhận thêm một lần Linh Quang quán đỉnh, hẳn là có thể giết được hắn.
Hắn nói nhẹ nhàng như không, nhưng lại khiến không ít đệ tử xuất sắc đỉnh cấp phải biến sắc. Không ngờ Trầm Thương Sinh đã đạt tới trình độ cao siêu đó sao? Vậy làm sao mà đuổi theo cho nổi? Bá chủ Thiên bảng thật khó lường.
Lý Huyền Thông nheo mắt nhìn, nhưng chiến ý chỉ càng tăng chứ không giảm.
– Lý Huyền Thông, đã lâu không gặp, đâu cần lần nào thấy ta cũng không rời mắt như thế?
Nhận ra ánh mắt khiêu chiến của Lý Huyền Thông, Trầm Thương Sinh cúi nhìn cười nói.
– Chỉ là muốn xem ngươi thời gian qua tiến bộ bao nhiêu mà thôi, đừng để ta vượt qua dễ quá đó.
Lý Huyền Thông thản nhiên cười nói.
– Ha ha, ta cũng rất muốn lĩnh giáo Thiên Huyền thần quyết của ngươi xem tiến bộ thế nào.
Trầm Thương Sinh gật đầu cười. Thiên bảng hôm nay người duy nhất khiến hắn phải chú ý chỉ có Lý Huyền Thông, còn Hạc Yêu và đám người phía sau nữa thì hắn không mấy quan tâm.
Trầm Thương Sinh mỉm cười, ánh mắt thản nhiên, đảo qua những đám người Hạc Yêu, Từ Hoang và top 10 Thiên bảng, lúc nhìn lại Lý Huyền Thông, thấy Mục Trần đứng gần đó, ánh mắt nhất thời nao nao khó hiểu, ý tứ hàm xúc sâu lắng nhìn tên kia.
Đối với Mục Trần, Trầm Thương Sinh cũng có ấn tượng không nhỏ. Khi trước thực lực Dung Thiên cảnh đã có thể chém chết Bạch Hiên, lại hiên ngang cương cường trước mặt Ma Long Tử chẳng chút sợ hãi. Tâm tính đó hẳn nhiên không phải người tầm thường.
Mục Trần thấy ánh mắt Trầm Thương Sinh nhìn mình cũng chỉ cười đáp lại, không nói năng gì cả.
– Người các ngươi chờ đợi đã tới, vậy thì bắt đầu nhỉ?
Thái Thương viện trưởng cười tủm tỉm, đám đệ tử thần sắc đã thoải mái vui vẻ hơn, hẳn nhiên sự xuất hiện của Trầm Thương Sinh khiến cho không ít người tin tưởng hơn hẳn.
Lời vừa dứt, cổng không gian bừng sáng, quang mang lóe ra liên hồi.
– Ha ha! Mọi người khởi hành thôi. Lý Huyền Thông, chúng ta gặp lại ở Linh Quang đài!
Trầm Thương Sinh cười lớn, dẫn đầu hóa thành tia sáng bắn vào trong cổng không gian rực rỡ kia.
“Uỳnh!”
Hành động của Trầm Thương Sinh lập tức dẫn tức bạo động cả quảng trường, chẳng biết bao nhiêu người từ dưới đất bay lên, như vô số cây nấm chui vào cổng không gian to lớn.
Lý Huyền Thông cũng lập tức bay lên, dẫn theo đám người của hắn đi vào trong.
– Chúng ta cũng đi thôi!
Mục Trần nhìn qua Lạc Li, nàng khẽ gật đầu.
– Mục ca, cố lên!
Đông đảo thành viên Lạc Thần hội tay nắm chặt vung đấm hưng phấn cổ vũ.
Mục Trần vẫy tay chào họ, rồi nắm tay Lạc Li kéo đi, hòa vào dòng người bay đến cổng vào Linh Quang giới.
Thái Thương viện trưởng vẫn đang cười tủm tỉm nhìn cảnh tượng hoành tráng, chợt nhìn lại màn hình khổng lồ giữa không trung, nơi đó cũng chính là Linh Quang đài, và Tam Đại Tướng đang trấn thủ nơi ấy.
– Ha ha, Thú Liệp chiến năm nay khá thú vị, chẳng biết cựu top 3 và tân top 3 Thiên bảng thì bên nào lợi hại hơn?
Mấy trưởng lão phía sau cũng hưởng ứng cười to. Đám đệ tử đông đúc khí thế như hồng thủy, lại có cả Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông nhưng muốn khiêu chiến Tam Đại Tướng, vẫn còn kém a….
Không chừng Thú Liệp chiến năm nay sẽ có chút sơ sẩy, thế là mọi người phải tay không quay về!