Biết sao bây giờ, Vân Yến hiện tại chỉ muốn tích lũy thật nhiều tích phân để mua lại cửa tiệm Ngọt Sắc của cái tên sặc sỡ kia, cho nên dù ấm ức, cô cũng phải nhịn.
Người xưa có câu khổ trước sướng sau thế mới giàu mà.
Bây giờ nhịn một thanh chocolate, sau này liền có trăm ngàn thứ được làm từ chocolate để ăn rồi.
Khuôn mặt sáng láng của Vân Yến làm cho 000 có cảm giác rất kì quái.
Có khi nào ký chủ định trước tiên nghe theo lời của nó để tích lũy tất cả phẫn nộ lại, lúc sau liền tung hết phẫn nộ ra để hủy diệt thế giới hay không?
Nếu là 000 trước đây, có lẽ nó sẽ không bao giờ suy nghĩ như thế.
Nhưng bây giờ 000 đã là một hệ thống biết nương theo chiều gió, gió thổi chiều nào liền đi theo chiều ấy.
Cho nên nó quyết định, cô có hủy diệt thế giới cũng không sao cả, nó có năng lượng thu được từ nguyên chủ là được rồi.
(Có cảm giác 000 bị Vân Yến tha hóa =))
Chờ Vân Yến xem xong một tập phim, nhân lúc tivi đang hiện quảng cáo, 000 liền nhảy lên hỏi chuyện: “Ký chủ, không biết là việc mà cô tống sát nhân vào tù là có ý nghĩa gì?”
Câu hỏi ngây ngô của 000 làm cho Vân Yến hơi buồn cười, cô lười nhác ôm gối, nghiêng người sang một bên, khuôn mặt tươi tắn như hoa.
“Tống sát nhân vào tù chẳng phải là việc mà mỗi công dân nên làm sao? Thực thi chính nghĩa là nghĩa vụ của chúng ta!” Vân Yến nói với giọng đầy hùng hồn và lý lẽ, khiến cho 000 không có lý do gì để phản bác.
“Bất quá, muốn dụ hồ ly vào chuồng thì phải giả vờ rằng mọi chuyện đang diễn ra theo ý nó muốn, phải không?” Vân Yến híp mắt đầy thâm ý.
000 ồ lên một tiếng, nó dường như đã hiểu ra một số chuyện, “Vậy là cô muốn Bắc Cửu trực tiếp ra tay nhiều hơn với cô để lấy bằng chứng tống hắn vào tù?”
Vân Yến bĩu môi, giọng nói pha lẫn vài ý trêu đùa, “Ôi trời, người ta chỉ là muốn thực thi chính nghĩa thôi mà, ai bảo Bắc tổng thân lại mang đầy tội như vậy đâu?”
Thấy lời giải thích của Vân Yến cũng có lý, 000 lặng lẽ suy ngẫm một lát cho tiêu hóa những lời mà cô nói.
Bắc Cửu là nam chính của vị diện này, 000 biết nhưng ai rảnh nói cho ký chủ, lỡ đâu cô nổi khùng giết luôn nam chính thì 000 chỉ có nước chết.
Đã là nam chính thì tất nhiên quyền lực đầy mình, một câu nói phát ra liền khiến cả cả nước quay cuồng, chỉ cần thấy đêm nay lạnh liền có thể khiến Vương gia phá sản.
Bắc Cửu là dạng nam chính đó, nhưng đặc biệt là chỗ, vị diện này có hơn mười nữ chính.
Nói gọn gàng hơn thì là Bắc Cửu lập hậu cung đấy.
Mà với nam chính, lập hậu cung, có quyền lực, giàu nhất nước như vậy đã đủ sao?
Không, tất nhiên là không rồi.
Cho nên Bắc Cửu mới nhúng vào vũng bùn của hắc đạo, làm vô số chuyện phi pháp như bán mai thúy, nội tạng con người, nữ nhân…
Nói chung, thế giới này có bao nhiêu việc phi pháp xảy ra thì Bắc Cửu cũng đã từng làm hơn một nửa trong số đó.
Bằng chứng rõ nhất chính là tên sát nhân mà Bắc Cửu thuê để giết Vân Yến.
Nếu chỉ đơn thuần là một vị tổng tài suy nghĩ bằng nửa thân dưới, thì tất nhiên Bắc Cửu sẽ không thể nào mà nắm được quyền lực như vậy.
Thế nhưng với một tâm lý vô cùng vặn vẹo và tam quan không giống người thường như thế, Bắc Cửu sẽ chấp nhận việc giết một kẻ khiến mình tuyệt hậu như ký chủ sao?
Không cần nói rõ cũng biết, Bắc Cửu chắc chắn sẽ tìm cơ hội để ký chủ hối hận mà cầu xin tha thứ, quỳ dưới chân hắn kêu ba ba.
Sau đó liền dùng mọi cách tra tấn rồi giết người nhà các kiểu thì mới yên tâm giết ký chủ đi.
Đừng hỏi vì sao 000 lại biết rõ ràng như vậy, mấy trăm năm trời chờ Vân Yến về, nó đã cố gắng học hành từ các hệ thống khác và đọc vô số câu chuyện cẩu huyết của hơn ba ngàn vị diện.
Cho nên việc ký chủ khiến sát nhân vào tù, chắc chắn là để kích thích Bắc Cửu, khiến hắn ta nghĩ mình nên nhanh chóng ra tay.
Bởi vì với tâm lý bình thường thì một cô gái như nguyên chủ hẳn là hoảng sợ lắm khi có sát nhân đột nhập vào nhà.
Từ điểm đó, Bắc Cửu chắc chắn sẽ cố ý gây ra nhiều điều tồi tệ khiến ký chủ rơi vào lo âu tột độ.
Và lúc đó, hắn sẽ lơ là vì cho rằng mọi chuyện đều nằm trong bàn tay hắn.
Sau đó…
“000, men tiêu hóa ở đâu vậy?”
Đang suy nghĩ giữa chừng, 000 lại bị câu hỏi của Vân Yến làm cho giật mình một cái.
Nhưng nó vẫn rất bình tĩnh đáp, “Ở trên tủ đầu giường.”
“Ồ, tốt.” Vân Yến tươi cười, chân đi vào phòng ngủ nhưng trong đầu lại đang giao lưu cùng 000, “Suy nghĩ ít một chút, xem phim ít một chút cho thoáng đầu nhé.”
000: “…”
Ý cô là nó suy đoán sai hết?
Không tin!
Kịch bản chắc chắn sẽ là như vậy!
Thấy 000 đang nghi ngờ nhân sinh, Vân Yến lại nói thêm một câu, “Câu chuyện của ngươi rất thú vị.”
000: Không, đấy là suy luận đầy logic của nó! Không phải câu chuyện!