Diệp Phàm không trực tiếp trả lời: “Chỉ cần ta làm hắn tỉnh lại ngươi liền cho ta một ngàn vạn?”
Chu Cẩn Chi gật đầu: “Đúng!”
“Vậy thì đơn giản rồi.” Diệp Phàm cắt ra một lỗ nhỏ ở trêи ngón tay Thang Vĩnh Kim, sau đó đỡ Thang Vĩnh Kim ngồi dậy, ấn mấy cái trêи huyệt vị.
Chân khí Diệp Phàm chuyển động một vòng trong thân thể Thang Vĩnh Kim, máu đen theo lỗ nhỏ trêи ngón tay chảy ra, mang theo một cỗ mùi vị tanh tưởi.
Chu Cẩn Chi nhìn đầu ngón tay Thang Vĩnh Kim chảy ra máu đen, trong lòng suy nghĩ phập phồng.
“Hắn rất nhanh sẽ tỉnh lại.” Diệp Phàm nói.
(dreamhouse2255)
Chu Cẩn Chi nhìn Diệp Phàm: “Như vậy là được rồi?”
“Đã loại bỏ ra một phần độc tố, hẳn là có thể tỉnh lại, bất quá, thời gian hắn trúng độc rất dài, sau khi tỉnh lại thì không nên tiếp xúc với độc vật, cũng chỉ còn lại hai ba năm thọ nguyên.”
Chu Cẩn Chi đen mặt: “Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Nhanh tìm người mang hắn đi a! Không thể để hắn xảy ra chuyện ở chỗ này.”
Chu Cẩn Chi: “……”
“Nếu muốn trị tận gốc phải trả bao nhiêu tiền, ngươi nói giá!”
“Năm ngàn vạn!” Diệp Phàm nói.
Chu Cẩn Chi nhìn Diệp Phàm, bất đắc dĩ thở dài, “Ngươi đúng là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!”
Diệp Phàm bình tĩnh cười: “Chu lão đầu, ngươi biết ta còn phải theo đuổi lão bà, lão bà ta lại thích kẻ có tiền, nếu ta không nỗ lực kiếm tiền, làm sao có thể theo đuổi được! Nếu không phải xem trêи phần trước đó ngươi đã giúp ta an bài cơ hội tốt, ta đã đòi ngươi một trăm triệu!”
Chu Cẩn Chi: “Ngươi……”
“Năm ngàn vạn, ta trả!” Lão nhân trêи giường bệnh đột nhiên mở bừng mắt, trong đôi mắt lão tràn đầy khí thế sắc nhọn.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm xoay người nhìn lão nhân trêи giường bệnh, sáng lạn tươi cười: “Lão nhân, ngươi thật biết điều! So với gian thương bán ngọc khí này dễ trao đổi hơn nhiều.”
Võ Tư Hàm: “……”
Thang Vĩnh Kim miễn cưỡng lộ ra một nụ cười: “Phải vậy không?”
Diệp Phàm không ngừng gật đầu: “Đúng vậy! Đúng vậy!”
“Không biết ta trúng phải độc gì?” Thang Vĩnh Kim hỏi.
Diệp Phàm nghĩ nghĩ rồi nói: “Là Tử Thấm, trong đồ cổ được khai quật thường chứa loại độc tố này, có thể lan truyền thông qua da, nếu ngươi thích chơi đồ cổ sẽ dễ dàng nhiễm phải.”
Thang Vĩnh Kim cười cười: “Thì ra là thế, làm phiền tiểu bằng hữu hỗ trợ chế thuốc giải.”
“Cái này sao! Ngươi xem có phải nên đưa một chút tiền đặt cọc trước không, như vậy ta mới dễ mua sắm dược liệu a!” Diệp Phàm thẹn thùng cười cười.
“Được, tiểu bằng hữu đưa thẻ cho ta đi.”
Diệp Phàm cau mày, quay đầu nhìn Võ Tư Hàm: “Biểu ca, ta không mang thẻ ngân hàng, ngươi cho ta mượn thẻ dùng một chút.”
(dreamhouse2255)
Võ Tư Hàm tức giận: “Thang tiên sinh là nhân vật lớn, chẳng lẽ còn thiếu ngươi mấy ngàn vạn sao?”
Diệp Phàm bất mãn nói: “Biểu ca, ngươi cho ta mượn thẻ là được rồi……”
Thang Vĩnh Kim cười cười với Võ Tư Hàm: “Ngươi là tiểu tử Võ gia đi, biểu đệ ngươi hỏi mượn thẻ ngươi, ngươi cho hắn mượn đi.”
Võ Tư Hàm xấu hổ cười cười: “Được.”
Thang Vĩnh Kim thập phần sảng kɧօáϊ chuyển năm ngàn vạn đến thẻ Võ Tư Hàm, Diệp Phàm hưng phấn nói: “Vị lão gia này, ngươi so với gian thương kia biết điều hơn nhiều, ngươi yên tâm đi, ta sẽ tận lực.”
Thang Vĩnh Kim nhìn Chu Cẩn Chi bên cạnh một cái, tốt tính cười cười: “Phải vậy không? Thì ra ta biết điều hơn so với Chu lão huynh.”
(dreamhouse2255)
……….