Nói xong, cô liền đặt quả táo ở trên đầu Thái Trác, tiện thể cầm lấy cây cung ở trong tay hắn ta, đứng ở bên cạnh thử thử.
Cây cung này có hơi nặng, nhưng mà Tô Diễm có thể kéo được, có điều là lúc này biểu hiện của cô vô cùng phí sức, dường như kéo dây cung ra cũng là một vấn đề rất khó khăn.
Thái Trác mở to mắt nhìn: “Ngươi… không phải là ngươi không biết bắn cung đó chứ.”
Tô Diễm ngẩng đầu lên nhìn hắn ta, trên mặt đầy vẻ vô tội: “Ta đâu có nói là ta biết.”
“Ngươi… ngươi không biết bắn cung còn kêu ta làm bia, không phải là ngươi đang chơi lão tử à?”
Tô Diễm buông tay nói.
“Không phải là ngươi cũng không hỏi à? Với lại chúng ta đã nói rõ quy định rồi, chẳng lẽ Thái công tử muốn thay đổi?”
Có nhiều người ở đây như thế, làm sao Thái Trác có thể đổi ý được chứ, hắn ta mấp máy môi, vì đã cược rồi, cuối cùng vẫn đội quả táo rồi đứng ở vị trí tấm bia.
Trong lòng nghĩ thầm, có lẽ là nữ nhân này ngay cả dây cung cũng kéo không ra, chứ đừng nói chi là bắn tên, hắn ta sợ cái quái gì?
“Đến đây, bổn công tử chuẩn bị xong rồi.”
Tô Diễm thấy con cá ngu ngốc đã mắc câu, cũng không còn ngụy trang nữa, nhẹ nhàng linh hoạt kéo dây cung ra, ngược lại làm Thái Trác kinh ngạc kêu to một tiếng.
“Ngươi, tại sao ngươi lại có thể kéo được nó?”
“Ta nói này Thái công tử, ngươi có thể đừng nói nhảm nhiều như vậy không, tất cả mọi người đều đang chờ chúng ta so tài.” Lúc nói chuyện, Tô Diễm đã nâng cung tên ngắm ngay vào Thái Trác.
Nhìn thấy mũi tên sắc bén đó nhắm vào mình, Thái Trác vô thức kẹp chặt hai chân, không biết tại sao hắn ta đột nhiên thấy hơi sợ.
Chỉ nghe vèo một cái!
Mũi tên thứ nhất bắn ra, lại xiêu xiêu vẹo vẹo bắn tới gần chân Thái Trác.
Thái Trác thở phào một hơi, nhưng mà một hơi này còn chưa thở xong thì đã nghe Tô Diễm nói.
“Thật là, kỹ thuật bắn cung của ta chẳng ra làm sao hết, Thái công tử cẩn thận chút nha, nếu như ta bắn lệch bắn vào chỗ không nên bắn, ta cũng không biết đâu đó.”
Nói xong, cô còn nheo mắt nhìn vào đũng quần của Thái công tử, không nói cũng rõ ý gì.
Vẻ mặt của Thái Trác lập tức chìm xuống…
“Tô Diễm, ngươi dám.” Thái Trác tức giận quát lên.
Tô Diễm cười cười, con ngươi rất xinh đẹp, trong nháy mắt làm cho người ta không để ý đến gương mặt xấu xí đó của cô.
“Mọi người đều biết Tô Diễm ta chính là một cây củi mục vô dụng, Thái công tử đã đồng ý so tài với ta, chắc hẳn cũng biết chuyện này, nếu như Thái công tử lo lắng bị thương, bây giờ đổi ý cũng được, trực tiếp dập đầu xin lỗi với thất hoàng tử của bọn ta là được.”
“Xin lỗi hắn ta, phi! Đến đây, bổn công tử không sợ, ngươi cứ bắn đi.” Thái Trác không tin là Tô Diễm thật sự làm mình bị thương ở trước mặt nhiều người như thế.
Chỉ tiếc là lần này Thái Trác thật sự nghĩ sai rồi.