Càn Nguyên Đạo Tôn tu luyện đại đạo nhân quả của Vô Cực Thiên Tôn, cũng được tuyệt học pháp, thân, đạo, quả hợp nhất, cơ thể cực kỳ mạnh mẽ. Càn Nguyên Đạo Tôn luyện thành huyền đài, trong huyền đài chứa đạo lý vô cùng. Huyền đài bay ra lơ lửng trên đầu Càn Nguyên Đạo Tôn như một người cỡ nhỏ, gia cố các pháp bảo. Có một loại tiên thiên đạo cảnh bay ra khỏi huyền đài, không thua kém gì Bàn Cổ thập nhị hồng mông đại trận của Hồng Đạo Nhân, thậm chí mạnh hơn mấy phần.
Hồng Đạo Nhân quát to:
– Bá phụ, đắc tội!
Mười hai Hồng Đạo Nhân bay lên, chín Hồng Đạo Nhân dung hợp thành một, biến thành thần nhân chín đầu. Ba Hồng Đạo Nhân đứng trên đầu, các cánh tay cầm hoa biểu, gầm rống xông hướng Càn Nguyên Đạo Tôn.
Chín Hồng Đạo Nhân hợp nhất, chín Đạo Nhân biến thành một thể, hợp hai mươi bốn loại tiên thiên đạo cảnh làm một luyện vào hồng mông tiên thiên, thực lực tăng vọt. Hồng mông tam thánh trên đầu Hồng Đạo Nhân có tác dụng phòng ngự bây giờ lao lên, thật như thần nhân khai thiên tích địa, mạnh mẽ bạo liệt.
Càn Nguyên Đạo Tôn gầm rống, cơ thể trướng to. Huyền đài trên đầu Càn Nguyên Đạo Tôn nhập vào trán, gã gào thét xông lên.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai bóng người va chạm, hoa biểu, Đinh Thiên Nguyên Thung đánh trời sụp đất nứt. Hồng Mông Kim Phiên hóa thành hồng mông chi khí cuốn tinh vực trời sao. Đinh Thiên Nguyên Thung to lớn đâm thủng thiên địa, hai đầu hoa biểu như lưỡi dao.
Hồng Đạo Nhân, Càn Nguyên Đạo Tôn dốc hết sức ra. Đột nhiên vang tiếng nổ điếc tai kinh thiên động địa, hai cơ thể to lớn tách ra, một trái một phải rơi xuống.
Hồng Đạo Nhân, Càn Nguyên Đạo Tôn đứng vững, nhìn đối phương chằm chằm. Người Hồng Đạo Nhân, Càn Nguyên Đạo Tôn đẫm máu, bị thương.
– Tổ tông không đủ pháp, thiên đạo không đủ úy, xem ra ngươi học được rất nhiều từ phụ thân của mình.
Càn Nguyên Đạo Tôn vui mừng nói:
– Hai câu này là khúc dạo đầu Ma Ngục Huyền Đài Kinh, cũng là quy tắc chung. Phụ thân ngươi được dến tinh túy còn hơn cả ta, hắn không có sợ hãi, không tôn không sợ Đế và Tôn nên hắn đi xa hơn. Ta không làm dược điều đó.
Hồng Đạo Nhân gật đầu, nói:
– Mấy năm trước ta nhận được Ma Ngục Huyền Đài Kinh dẫn dắt, thu hoạch nhiều ích lợi.
Hồng Đạo Nhân lộ vẻ khâm phục:
– Càn Nguyên bá phụ có thể khai sáng ra công pháp như vậy, phụ thân ta rất khâm phục. Nhưng từ giây phút phụ thân lĩnh ngộ Nguyên Thủy đại đạo thì bắt đầu bài trừ Ma Ngục Huyền Đài Kinh. Khi phụ thân ở giai đoạn thần linh đã bước ra con đường của mình, về sau không ngừng hoàn thiện Nguyên Thủy đại đạo. Bá phụ, bây giờ Vân Liên và Thiên Linh đã chia thắng thua sinh tử, hai chúng ta không có lý do gì tiếp tục chiến đấu đúng không?
Càn Nguyên Đạo Tôn lòng máy động, thần thức quét qua, thấy tình huống bên Vân Liên nữ đế, Thiên Linh Đạo Mẫu.
Thiên Linh Đạo Mẫu chuyện gì Đế Tôn ấn, Thái Nhất Đạo Tôn giấu hai phân thân trong Đế Tôn ấn bay ra làm Vân Liên nữ đế rơi vào tuyệt cảnh.
Thái Nhất Đạo Tôn giấu hai phân thân của mình trong Đế Tôn ấn tuy hơi chơi bẩn, thậm chí nên bảo là nham hiểm, tồi tệ. Nhưng hai quân đánh nhau, không chết không ngừng, Càn Nguyên Đạo Tôn không tiện phê phán Thái Nhất Đạo Tôn.
– Vân Liên sắp chết, ngươi và ta đúng là không cần chiến đấu nữa.
Càn Nguyên Đạo Tôn xua tan khí thế, Càn Nguyên Đạo Tôn bình thường.
Càn Nguyên Đạo Tôn buồn bã thở dài:
– Nếu không có vô lượng sát kiếp, không có tịch diệt kiếp cuối cùng thì tốt biết mấy. Ta và phụ thân của ngươi sẽ vẫn là bằng hữu, ta có thể thương đi Đại La Thiên lén nghe giảng, trộm vài thứ. Đáng tiếc ngày này sẽ không bao giờ đến.
Hồng Đạo Nhân thở ra: