– Đường Tam điều kiện của học viện bọn ta đã nói ra hôm qua rồi cũng không thay đổi, quyết định của ngươi thế nào.(Phong Tiếu Thiên)
– Điều đó là không có khả năng vì các ngươi đầu tiên lựa chọn thời điểm không có viện trưởng và bọn ta tới đây làm gì thì bọn ta đều biết rồi.Đơn giản là muốn lập uy để rồi thôn tính Sử Lai Khắc học viện.(Đường Tam)
– Hành động của các ngươi chẳng khác nào những tông môn cả ở đó còn giả nhân giả nghĩa với bọn ta.(Đường Tam)
– Các ngươi có hai lựa chọn mà thôi.Một là xác nhập vào học viện bọn ta nhưng Sử Lai Khắc học viện chủ đạo.Hai là các ngươi rời đi tự sinh tự diệt.
– Đường Long ngươi đừng có mà quá đáng.(Thủy Vân Mạc)
– Quá đáng sao, ta không cảm thấy vậy.Trước tiên hết người gây sự là các ngươi, tới đây muốn xác nhập học viện thì phải thể hiện thành ý của mình nhưng các ngươi lại trực tiếp động thủ đánh người.Các ngươi là người đuối lý trước.
Thủy Vân Mạc bị lời nói Đường Long cho nghẹn lại không biết nói gì, xác thật là bọn họ đuối lý trước.
– Không có cơ hội nào sao.(Hỏa Vô Song)
Đường Long liếc mắt nhìn Hỏa Vô Song.
– Nếu là anh rể cùng Sí Hỏa học viện ta có thể thay học viện cấp cho một khu vực để phát triển còn những người khác miễn đi.
Phong Tiếu Thiên, Ngọc Thiên Tâm và Thủy Vân Mạc lúc này tức đến lộn ruột, bọn họ dự định động thủ dùng vũ lực thì hai bóng hình đột nhiên xuất hiện, hai người này không ai khác ngoài Cốt Đấu La Cồ Dung và Độc Đấu La Độc Cô Bác.
Cốt Đấu La và Độc Đấu La mỉm cười nhìn lấy đám người Tứ nguyên tố học viện rồi trên người bọn họ tỏa ra khí tức khiến cho đám người Tứ nguyên tố học viện rung rẩy không thôi.Cuối cùng dưới sự cường thế và uy bức của hai vị Phong Hào Đấu La, Tứ nguyên tố học viện bất đắc dĩ chuyển hộ khẩu sang Sử Lai Khắc học viện nhưng mà có tin tốt cho họ là mặc dù gia nhập vào Sử Lai Khắc học viện nhưng vẫn giữ được tên học viện của mình.
– Được rồi chuyện ở đây xong rồi ta đi đây.(Cốt Đấu La)
– Xin chờ một chút Cổ gia gia.
– Hử có chuyện gì sao.(Cốt Đấu La)
Đường Long từ trong lòng ngực mình lấy ra một quyển sách đưa cho Cốt Đấu La.
– Đây là…(Cốt Đấu La)
– Là bản chép tay về kiếm thuật mà ta tổng hợp lại, ta tin thứ này rất có ích cho Kiếm Đấu La đấy, mặc dù thực lực không tinh tiến được nhưng mà kiếm đạo có thể để cho Kiếm Đấu La gia tăng thực lực khi đối địch.
– Được cái này ta thu nhập.Ta thay Trần Tâm cảm tạ ngươi.(Cốt Đấu La)
Một vòng sau, sau khi hết thảy an bài thỏa đáng, mọi người mới do Thái Thản dẫn đầu xuất phát, lên đường đi đến tổng hội hiệp hội thợ rèn đại lục ở Canh Tân thành.Mới vừa ra khỏi Đường Môn, Thái Thản đã không nhịn được ha ha nở nụ cười, vẫn như trước là hai cỗ xe ngựa đặc chế, mỗi chiếc xe ngựa do một người của Lực Chi Nhất Tộc đánh xe.
Canh Tân thành. Ở trong Tinh La đế quốc cảnh nội, nhưng lại cùng Long Hưng thành vừa đúng tạo thành hai cái phương hướng, Long Hưng thành ở Đông Nam Thiên Đấu đế quốc, mà Canh Tân thành thì ở Tây nam Tinh La đế quốc. Lệch gần đến khu đất liền của Tinh La đế quốc. Đoạn đường này không ngắn. Dưới tình huống đi với tốc độ cao nhất, khi bọn họ đến Canh Tân thành, cũng mất gần đến một tháng thời gian.
Canh Tân thành là một trong những thành do Tinh La đế quốc làm chủ, nhưng tuyệt đối không tính là có tên tuổi gì. Bản thân thành thị diện tích bên trong cũng chỉ là trung hạ lưu mà thôi. Đấu La đại lục, chính là thế giới của hồn sư. Là Kim Loại chi thành. Nó không được coi trọng cũng là rất bình thường. Địa vị của thợ rèn, cũng là giống như bình dân. Sức ảnh hưởng của thợ rèn hiệp hội, cũng chỉ ở trong tòa thành này mới có chút địa vị. Võ Hồn Điện kì thật chính là hồn sư hiệp hội, nó nhưng lại có ảnh hưởng đến cả thế cục của đại lục. Bởi vậy có thể thấy được, thợ rèn cùng hồn sư có chênh lệch lớn đến cỡ nào. Thái Thản nói cho Đường Tam, càng là thợ rèn tốt, lại càng có khả năng là hồn sư. Bởi vì chỉ có hồn sư năng lực bản thân càng vượt xa người bình thường mới càng có thể chế tạo tinh xảo hơn. Đương nhiên, điều này cũng không phải tuyệt đối. Cũng có một ít đặc thù thợ rèn thiên tài, dưới tình huống dù không có vũ hồn trợ giúp. Nhưng lại như trước ở giới thợ rèn có được thành tựu cực lớn.
Xa xa, Canh Tân thành đã trong tầm mắt, mọi người xuống xe ngựa, đưa mắt nhìn lại, đã có thể chứng kiến tường thành cao lớn. Toàn thân tường thành Canh Tân thành hiện ra một màu xám đậm, cảm giác giống như là kim loại chú tạo nên. Mặc dù còn chưa vào tới bên trong thành, nhưng mơ hồ đã có thể cảm nhận được Canh Tân thành mang đến vài phần hơi thở kim loại.
Mọi người thuận lợi tiến vào Canh Tân thành, vừa mới tiến vào cửa thành, hơi thở kim loại đập vào mặt mà đến nhất thời gây cho bọn họ một loại cảm thụ khác hẳn. Sau khi vào thành, mọi người lần nữa đều xuống xe ngựa, hăng hái nhìn bộ dáng tòa thành thị đặc thù này. Thái Thản tâm tình rõ ràng trở nên hưng phấn hơn. Chỉ vào kiến trúc chung quanh giới thiệu cho mọi người.
– Canh Tân thành là thành thị có được cửa hàng thợ rèn nhiều nhất, chỉ có ở trong tòa thành thị này, thợ rèn mới có thể được coi trọng. Nghe nói, bên trong cả tòa Canh Tân thành. Riêng cửa hàng thợ rèn đã có hơn một ngàn nhà. Thợ rèn lại tính bằng đơn vị hàng nghìn. Có rất nhiều thợ rèn thành thị khác chuyên môn đến nơi đây đến tiến hành thợ rèn khảo hạch. Nếu như có thể thông qua cao cấp thợ rèn khảo hạch mà nói. Là có thể đủ ở lại trong thành thị này. Đơn giản mà nói, nơi này chính là thiên đường của thợ rèn.(Thái Thản)
– Mặc dù thợ rèn cũng không được hai đại đế quốc coi trọng. Nhưng vũ khí trang bị của quân đội, nông cụ, kiến trúc, đồ dùng trong nhà, đều cần phải thợ rèn tham dự. Càng là cao cấp thợ rèn chế tạo ra cái gì đó lại càng đáng giá.(Thái Thản)
Thái Thản dẫn đám người Đường Tam đi dạo quanh Canh Tân Thành, mỗi khi Đường Tam nhìn thấy được những kim loại dùng rèn đúc ám khí thí bảo Vinh Vinh mua lại, đang đi trên đường đám người Đường Tam nghe được có người rao bán một vật do chính thân đệ tử chân truyền của Lâu Cao một thợ rèn có cấp bậc ngang bằng với Thái Thản nên là tò mò đi lại quan sát.
Thái Thản và Đường Tam nhìn Huy Hoàng Lượng Ngân Khải thì thần sắc lộ ra khinh thường. Thái Thản chỉ nhìn liếc mắt kiện áo giáp một cái đã nhìn ra vật liệu làm nên Huy Hoàng Lượng Ngân Khải chỉ là bình thường đồng thời nó không có tí phòng ngự nào cả.
– Rác rưởi.(Thái Thản)
Đừng nói là Thái Thản. Đường Tam cho dù tại phương diện chú tạo còn lâu mới bằng hắn đều nhìn ra cái áo giáp hào nhoáng này, nhìn qua mặc dù rất đẹp, nhưng nhãn lực Đường Tam như thế nào, Tử Cực Ma Đồng của hắn đã tới cảnh giới Nhập Vi, có thể rõ ràng phân biệt ra chất liệu cùng chế tạo phương pháp chế tạo bộ áo giáp này.
Từng phiến ngân giáp phát sáng kì thật chính là dùng sắt thép đánh bóng mà thành, nhưng mỗi một phiến ngân giáp đều rất mỏng, rõ ràng không có lực phòng ngự gì. Bất quá sức nặng tương ứng cũng không trở nên quá lớn, có lẽ, đây là ưu thế duy nhất của bộ áo giáp này. Nếu như mặc vào bộ áo giáp này, như vậy, duy nhất đích tác dụng có thể chính là giả bộ đe dọa. Về phần dùng cho chiến trường, đó là nghĩ cũng khỏi cần nghĩ. Quân lính hơi chút có điểm khí lực, cũng có thể một đao chém nát.
Thái Thản mặc dù qua tuổi bát tuần, nhưng làm tộc trưởng Lực Chi Nhất Tộc, hắn lúc nào cũng tràn trề lực lượng, hai chữ rác rưởi này của hắn mặc dù chỉ là lấy thanh âm bình thường của mình nói ra, nhưng người chung quanh vẫn là đều nghe được. Ngay cả trung niên tráng hán rao bán tự nhiên cũng không ngoại lệ.
– Lão gia này, ngươi nói ai là rác rưởi?(Trung niên nhân)
– Ta nói kiện áo giáp này là rác rưởi. Thợ rèn chú tạo áo giáp cũng thế.(Thái Thản)
– Lão gia này, ngươi có hiểu hay không về chú tạo? Nhìn bộ dáng ngươi đã biết là người nhà quê, không hiểu thì không nên nói lung tung. Sư phụ ta nhưng là đệ tử thân truyền của Lâu Cao tiền bối – đương kim hội trưởng thợ rèn hiệp hội. Ngươi dám nói ta áo giáp do sư phụ chú tạo là rác rưởi? Đây là vũ nhục đối với Thần Tượng nhất mạch chúng ta. Ngươi hôm nay không có nói minh bạch, cũng đừng còn muốn đi đâu.(Trung niên nhân)
– Ngươi muốn ta nói rõ ràng phải không. Hảo, ta đây sẽ nói minh bạch cho ngươi nghe. Đừng nói Lâu Cao là sư phụ ngươi. Cho dù là Lâu Cao ở chỗ này, nói cái này áo giáp là hắn chế tạo, ta cũng như thế đem hai chữ rác rưởi dâng tặng.(Thái Thản)
Lời này vừa nói ra, chung quanh nhất thời một mảnh xôn xao. Ở chỗ này xem náo nhiệt đích cũng không thiếu thợ rèn. Cũng có một ít thực lực phi phàm. Bọn họ đương nhiên nhìn ra được cái hào nhoáng của chiếc áo giáp này. Nhưng, nghe thấy người bán hàng nói là do đệ tử thân truyền của Lâu Cao, mọi người đều muốn ngó qua. Địa vị Lâu Cao ở Canh Tân thành này, cũng tương đương với địa vị của Bỉ Bỉ Đông ở Vũ Hồn Điện.
Thái Thản phê bình bộ áo giáp này không có người có ý kiến, nhưng hắn trực tiếp phê bình đến Thần Tượng Lâu Cao hội trưởng, thợ rèn chung quanh nhất thời phản đối. Trong nhất thời, tiếng hò reo vang lớn. Trong đó vẫn bao hàm không ít chửi bậy.
Đường Long nhìn thấy có mấy người có ý định động thủ thì hồn lực ngoại phóng đem Vinh Vinh bao bọc lại, đem nàng ngăn cách với người xung quanh.
Thái Thản đi lên hai bước, mặc dù không có phóng thích hồn lực cùng uy áp của Hồn đấu la cấp bậc, nhưng thân hình cao lớn của hắn cùng bản thân là tộc trưởng nhiều năm hình thành uy nghiêm vẫn là làm trung niên tráng hán rao hàng liên tiếp lùi vài bước.
– Các ngươi không phục có phải hay không? Hảo, ta đây sẽ nói cho các ngươi phục. Bộ áo giáp này. Chính là dùng phương pháp Tỏa Tử Liên Hoàn Giáp chế tạo mà thành. Các ngươi có thể nhìn kĩ xem, này mỗi khối giáp phiến lớn nhỏ đều có khác nhau rất nhỏ. Mặt ngoài nhìn qua nhưng thật ra rất gọn gàng. Nhưng trên thực tế, tính chất bản thân cũng rất kém. Còn phát ra ánh sáng màu bạc ư? Cái này dùng sắt thép đánh bóng tạo ra trên mặt giáp phiến tầng màu bạc. So với giấy cũng mạnh hơn không được bao nhiêu.(Thái Thản)
– Bản thân bộ áo giáp của ta chính là dùng làm trang sức. Cũng không phải ra chiến trường. Mỗi một phiến giáp phải chế tạo mỏng manh mới tốn công sức. Trọng lượng nhẹ như vậy, mặc vào mới sẽ không mệt mỏi. Đồ trang sức, ngươi biết cái gì gọi là đồ trang sức không?(Trung niên nhân)
– Như vậy giáp phiến lớn nhỏ không giống nhau ngươi nói như thế nào?(Thái Thản)
– Cái này gọi là không hài hòa mới đẹp. Là ta sư tổ Lâu Cao Thần Tượng dạy. Ngươi biết cái gì.(Trung niên nhân)
– Hảo một cái không hài hòa là đẹp. Không biết Lâu Cao lão gia hỏa kia nếu ở chỗ này, có thể hay không bị ngươi làm tức giận hộc máu. Thanh danh của hắn hiện tại có phải hay không đã bị người như ngươi làm nhơ nhuốc không sai biệt lắm. Huy Hoàng Lượng Ngân Khải, Lâu Cao quả thật chế tạo qua một kiện áo giáp như vậy. Bất quá, ngươi mô phỏng cũng phỏng rất thái quá.(Thái Thản)
Vừa nói, Thái Thản đưa tay đem nọ vậy bộ áo giáp từ trên cái giá chống đỡ hạ xuống tới, lật mặt sau ra. Tên trung niên nhân kia muốn ngăn cản đã không còn kịp rồi.Nếu như nói mặt ngoài áo giáp là bóng loáng trong như gương, như vậy, mặt sau chính là thô ráp như đã có gai. Thái Thản tiện tay rung lên, đúng như dự đoán phiến giáp hiệp từ phía trên rớt xuống đất.
– Nói ngươi là rác rưởi đã là dễ nghe. Dạy ngươi thông minh một chút, Lâu Cao chú tạo Huy Hoàng Lượng Ngân Khải, giáp hiệp của áo giáp chính là dùng bạc tinh khiết trải qua đề luyện, trở thành ngân tinh chế tạo mà thành. Mặc dù mỗi phiến cũng rất mỏng, nhưng lực phòng ngự nhưng lại tương đương cường hãn. Nó mặc dù là trang sức phẩm, nhưng tính thực dụng đồng dạng cũng rất mạnh. Sau này không nên giả danh hào của hắn lừa bịp. Nếu không, ngươi cũng không cần tại Canh Tân thành tiếp tục làm gì nữa.(Thái Thản)
– Ngươi, ngươi…Ta liều mạng với ngươi.(Trung niên nhân)
Trung niên nhân tay run rẩy từ sau thắt lưng rút ra một thanh Ngưu Nhĩ Tiêm Đao. Trực tiếp tựu hướng về Thái Thản đánh tới.Thái Thản thực lực đã như thế nào, nếu để cho hắn cận thân chẳng phải là thành chê cười. Cũng không quay đầu lại, chân phải trên mặt đất dùng sức một đạp. Nhất thời, một tiếng trầm thấp ầm vang lên. Mãnh liệt chấn ba chợt đem trung niên nhân kia ném đi trên mặt đất. Mà những người bên cạnh vây xem nhưng lại chỉ là cảm thấy dưới chân một trận chấn động, vẫn chưa bị đánh sâu vào.
– Là ai ở chỗ này nháo sự?(Đội trưởng binh lính)
Đúng lúc này, đám người vây xem chợt tách ra, chỉ thấy một đội bộ binh Tinh La đế quốc trang bị không tiêu chuẩn sải bước đi đến.
Bình thường bộ binh nhiều nhất chỉ là trang bị bì giáp, mà bộ binh Canh Tân thành coi như là được ăn hôi, cư nhiên đều là thân mang áo giáp nhẹ kim loại. Tổng cộng hơn mười người, cầm đầu là một người bộ dáng nhìn qua chừng ba mươi tuổi, áo giáp của hắn rõ ràng muốn dày chắc một ít, tay vịn chuôi trường kiếm bên hông, sải bước bước tiến vào.
Trung niên nhân kia bị Thái Thản một cước chấn đến thất điên bát đảo vừa nhìn thấy quân nhân này, nhất thời tinh thần tỉnh táo, lộn nhào chạy đến trước mặt người cầm đầu.
– Muội phu, chính là hắn, ta bán chính là tác phẩm mới nhất của ta, lão gia hỏa này đến đây quấy rối. Vừa nhìn đã biết là đồ nhà quê. Chẳng những chỉ trích áo giáp ta mới chú tạo, còn nói lời vũ nhục Lâu Cao Thần Tượng. Nhanh, đem hắn bắt lại.(Trung niên nhân)
– Khó trách dám lấy dang tiếng của Lâu Cao làm xằng bậy, nguyên lai là có chỗ dựa vào.
– Mang đi.(Đội trưởng binh lính)
Keng
– Ai dám mang động thì kẻ đó sẽ chết.
Đường Long cầm lấy Phá Diệt Phệ Thương gõ mạnh xuống đất mở lời đe dọa, mọi người nhất thời đều im lặng nhìn lấy Đường Long, bọn họ cảm nhận được áp lực mà trên người cậu mang lại.Tên trung niên nhân kia thấy vậy cũng nhìn về phía Đường Long,khi hắn thấy trưởng thương trên tay cậu thì đôi mắt tỏa ra tham lam thần sắc, ở đây có vài danh thợ rèn lâu năm nhìn thấy trưởng thương trong tay Đường Long biết đó không phải vật phàm rồi.
– Muội phu lần trước ta có nói với ngươi là ta bị mất trộm một thanh trường thương. Ta nhìn trường thương trong tay tiểu tử kia rất giống với cái mà ta bị trộm mất.Mau bắt hắn lại rồi tịch thu trường thương trong tay hắn.(Trung niên nhân)
Lúc này đám người thợ rèn vây xung quanh cùng với đám người Thái Thản lộ ra thần sắc khinh bỉ lấy trung niên nhân, ở đây không ai là đui mù cả đều thẩy rõ thần sắc tham lam trong mắt tên trung niên nhân.
– Còn không mau bắt phạm nhân lại.(Đội trưởng binh lính)
– Haha thật nực cười, Vì muốn chiếm hữu trường thương trong tay ta mà người thiết trí ta là người ăn cắp đồ vật mà người làm ra.Từ khi ta sở hữu vũ khí này tới giờ đã có nhiều người mơ tưởng nó nhưng đều có một kết cục đó là ‘CHẾT’.
Như hưởng ứng lời Đường Long nói, Phá Diệt Phệ Thương rung lên kịch liệt, Đường Long dẫm chân thật mạnh xuống đất lao về phía tên đội trưởng binh lính và trung niên nhân phân biệt đâm ra nhất thương, hai thương đều đâm xuyên qua tim của hai người này khiến cho bọn họ chết mà không hiểu vì sao lại chết.
– Dừng tay.(Nhâm Oán)
Nhưng mà Nhâm Oán hô đã quá muộn rồi, khi hắn vừa hô xong thì hai người đội trưởng binh lính và trung niên nhân đã ngã xuống đất chết đi.
– Người đâu mau bắt phạm nhân về tội giết người lại.(Phó đội trưởng)
– Nhâm Oán thợ rèn sư. Xin hãy không nên ảnh hưởng ta chấp hành công vụ. Nếu không, cho dù thân phận ngài là thợ rèn sư, cũng không nổi trách nhiệm đâu.(Phó đội trưởng)
– Hừ các ngươi còn muốn dung túm cho tội phạm sao.Hắn mấy năm nay dựa hơi có người trong quân đội nhiều năm bán hàng giả hại cho danh tiếng của thợ rèn đấy.(Thái Thản)
– Chết là đáng rồi.(Thái Thản)
Nhâm Oán thợ rèn sư kia nghe được giọng nói của Thái Thản đã nhận ra thân phận rồi nhưng vẫn chưa xác định được, ba bước hai bước đi tới trước mặt Thái Thản, mở to hai mắt nhìn, cẩn thận nhìn gương mặt Thái Thản.
– Ngài, ngài là…(Nhâm Oán)
– Ta hình như gặp qua ngươi. Khi đó ngươi hẳn là ở dưới tay Lâu Cao làm học đồ đi. Hiện tại cũng là thợ rèn sư, không tồi, không tồi.(Thái Thản)
– Thật là ngài, Thái Thản đại nhân.(Nhâm Oán)
Sau đó đoàn người Thái Thản cộng thêm Nhâm Oán đi vào khu vực trung tâm của Canh Tân Thành.Tới nơi tất cả xuống xe ngẩng đầu nhìn lại. Cự đại kiến trúc này ít nhất phải cao tới ba mươi thước. Chiếm diện tích cực lớn. Ở khu vực khu phố tâm này có thể chiếm cứ địa phương lớn như thế, có thể thấy được tầm quan trọng của nó đối với tòa thành thị này. Chỉnh thể nhìn qua, tòa kiến trúc này cũng tương đương với đại đấu hồn trường của Tác Thác thành. Ỏ ngay phía trên kiến trúc. Treo một tấm biển kim loại ngăm đen, mặt trên không có chữ. Chỉ có một cây búa cùng một cái đục hai cái đồ án nhô ra.