“Vết thương của anh thế nào rồi?” Anna quan tâm hỏi.
“Nói chung cũng không khỏe nhanh được.” Cố Thanh Sơn cười khổ nói: “Hiện tại đang bước vào giai đoạn hồi phục từ từ.”
Hắn nhìn giao diện thao tác Chiến Thần, đồng hồ cát cho thấy còn có một ngày.
Một ngày sau, hắn sẽ tiến vào thế giới tu hành.
Tình trạng vết thương nghiêm trọng như vậy, chỉ có ở trong thế giới kia, có Tần Tiểu Lâu ra tay, hoặc là mời thánh thủ có chuyên môn điều trị thì mới có hy vọng nhanh chóng khỏi hẳn.
“Vẫn không thể cầm kiếm sao?” Anna hỏi.
“Đúng, không thể chiến đấu.” Cố Thanh Sơn nói.
“Anh bị thương thành như vậy là vì tôi, yên tâm đi, tôi nhất định sẽ bảo vệ anh thật tốt.” Ánh mắt của Anna lấp lánh.
Trương Anh Hào, Liêu Hành và Diệp Phi Ly trao cho nhau ánh mắt đầy ý tứ sâu xa.
“Các anh làm gì vậy?” Anna nghiêng đầu hỏi.
“Đói bụng.” Trương Anh Hào sờ bụng nói.
“Cũng lâu lắm rồi, chúng ta trở về ăn cơm thôi.” Cố Thanh Sơn nói.
…
Sau bữa cơm tối, Cố Thanh Sơn và Diệp Phi Ly, Trương Anh Hào tụ tập trên ghế sofa ở phòng khách để tán gẫu.
Đây là giây phút nghỉ ngơi hiếm có.
Liêu Hành loạng choạng đi tới, mặt mũi bầm dập nói: “Anna đâu?”
“Vừa đi ra ngoài, nói là đi dạo phố mua sắm, ông bị làm sao vậy?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ôi. Chẳng qua tôi chỉ đứng ở cửa phòng ngủ của cô ấy một tý, thế mà cô ấy liền đánh tôi thành như vậy.” Liêu Hành đặt mông ngồi xuống ghế sofa, oán giận nói.
“Ông định cài đặt cái gì đó, nhưng bị cô ấy phát hiện ra đúng không?” Trương Anh Hào nói trúng tim đen.
Liêu Hành lắc đầu nguầy nguậy, nói: “Nói thật với các cậu, con gái thì phải dịu dàng thùy mị, chứ như cô ấy cứ có chuyện gì là lại thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Nếu cậu muốn cô ấy trở thành bạn đời của mình, vậy thì…”
Đúng lúc này, Anna đẩy cửa đi vào.
“Vậy thì sẽ có một cuộc sống hạnh phúc mĩ mãn sau khi kết hôn.” Liêu Hành nói.
“…” Trương Anh Hào.
“…” Diệp Phi Ly.
“Sao cô đã về rồi?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Tôi quên chìa khóa.” Anna tiện tay lấy chìa khóa, rồi quay người đẩy cửa đi ra ngoài.
Liêu Hành tê liệt ngã ra trên ghế sofa, lẩm bẩm nói: “Làm tôi sợ muốn chết…”
Mấy người đang tán gẫu linh tinh, quang não của Cố Thanh Sơn chợt sáng lên, cùng với đó là giọng nói của Nữ Thần Công Chính: [Thưa ngài, toàn bộ hệ thống tính toán đã được hoàn thành, Người Bảo Vệ Tinh Cầu mini đã được chuẩn bị sẵn sàng.]
“Bắt đầu chế tạo.” Cố Thanh Sơn nói.
Mấy giờ sau, hai chiếc vòng tay màu trắng bạc được người máy đưa đến biệt thự trên núi, hiện ra trước mặt mấy người. Cố Thanh Sơn cầm lấy một chiếc đeo lên, còn cái kia thì ném cho Diệp Phi Ly.
“Khởi động hệ thống Người Bảo Vệ Tinh Cầu.” Hắn nói.
Vòng tay lập tức sáng lên.
“Chúng ta thử lại lần nữa.” Cố Thanh Sơn nói.
[Chào ngài.] Giọng nói của Nữ Thần Công Chính truyền tới: [Xin hỏi, tôi có thể giúp gì cho ngài?]“Lần đầu tiên tôi đăng nhập vào hệ thống, xin hãy gợi ý cho tôi.”
[Ngài là chức nghiệp giả sao?]“Tôi là một võ giả vừa mới nhập môn thôi.”
[Kiến thức tu luyện võ giả một sao đã được chuẩn bị xong, mời ngài từ từ học. Nếu như có chỗ nào không hiểu, ngài có thể hỏi tôi bất cứ lúc nào.]Cố Thanh Sơn tùy ý đánh một bộ quyền cước cơ bản.
Ting!
[Quyền pháp của ngài có bốn chỗ sai lầm, xin hãy nhìn lên màn hình.]Cố Thanh Sơn lại nói: “Phía trước mặt tôi năm trăm mét xuất hiện một con quỷ ăn thịt người, tôi chỉ có thể trốn ở chỗ này. Thỉnh cầu hệ thống giúp đỡ.”
[Nhiệm vụ đã được thông báo, xin hãy yên tâm chờ đợi, không được phát ra động tĩnh lớn.]Vòng tay của Diệp Phi Ly phát sáng lên.
[Nhiệm vụ khẩn cấp.] [Căn cứ vào thực lực của ngài, nhận định ngài có thể đảm nhiệm nhiệm vụ này. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ngài sẽ giành được huân chương của Liên bang Tự Do. Ngài có chấp nhận hay không?]Diệp Phi Ly thấy rất thú vị, nói: “Chấp nhận.”
Trên vòng tay đột nhiên bộc phát ra một tiếng nổ vang mạnh mẽ.
Diệp Phi Ly biến mất, ngay sau đó xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nói: “Nhiệm vụ cứu viện đã hoàn thành, cảm ơn hệ thống.”