Nhưng mà hình tượng nhân vật công chúng của Thẩm Thanh quá khó xoay chuyển, một đợt chưa xử lý xong, một đợt khác lại nổi lên.
Hơn nữa, dường như còn có người phía sau cố tình tạo thế.
Khương Tuấn một mặt truy tìm hành tung của người tối hôm qua, một mặt còn phải phân tâm xử lý chuyện này, quả thật có chút khó khăn.
Lúc này, tại nhà họ Ngôn.
Ngôn Hải trực tiếp cầm điện thoại lao xuống lầu.
Ngôn Dương và Thẩm Thanh đang ngồi ở hậu hoa viên, nhàn nhã thư thái uống trà phơi nắng.
“Vợ à, em lại đẹp lên rồi.”
“Nói vớ vẩn!” Thẩm Thanh ngẩn ra, nhưng nụ cười trên mặt rất rõ ràng.
“Anh nói sự thật mà, từ trước đến giờ anh chưa bao giờ nói nhảm. Em biết mà, vợ!” Ngôn Dương cười tủm tỉm nói.
Cả thế giới này, vợ ông là đẹp nhất! Là mỹ nhân đẹp nhất thế giới!
Ngay khi hai người còn đang liếc mắt đưa tình với nhau, Ngôn Hải đã đến.
“Mẹ…mẹ đọc tin tức chưa? Là mẹ sắp xếp có phải không? Xung quanh nhà họ Ngôn không có phóng viên, không thể nào bị rò rỉ tin tức ra được, là mẹ để những phóng viên này đến đúng không?”
“Con đang chất vấn mẹ đấy à?”
Thẩm Thanh cau mày, lạnh giọng nói. Ngôn Dương nói theo: “Con trai, sao con lại nói với mẹ như vậy? Mẹ con cũng là muốn tốt cho con thôi mà, cái này không phải vì tranh thủ từng chút một cho con sao? Bà ấy đoán được Cố Gia Huy sẽ không ra mặt thừa nhận quan hệ của bọn họ, nếu không sẽ chỉ đem đến tai họa cho Hứa Minh Tâm thôi. Chúng ta thừa dịp trống trải mà tiền vào, không chứng có dư luận xen vào, con mới có cơ hội có được Hứa Minh Tâm.”
“Cái phương pháp này của ba mẹ là như nào, là hành vi gì chứ, cường bạo à? Cố Gia Huy biết không thể công khai sẽ đem đến cho cố ấy những tai họa và phiền phức không cần thiết. Vậy tình yêu của con, hèn hạ như anh ta à? Con có thể tùy ý khiến người con gái con thích lâm vào phiền não và phân tranh sao?”
Ngôn Hải hét lớn.