Từ điểm này thấy được Nguyên Thủy đại đạo thật sự sâu sắc cỡ nào, uyên bác biết bao. Nguyên thủy tiên đạo chứa nhiều biến đổi như thế, thật khó tưởng tượng Nguyên Thủy đại đạo thật sự sâu không lường được đến đâu.
Có Đế Lân phụ hấp thu tịch diệt kiếp, tịch diệt linh quang, Giang Nam giảm bớt nhiều áp lực. Giang Nam bắt đầu tranh thủ luyện hóa tịch diệt kiếp, tịch diệt linh quang trong cơ thể.
Hai người vừa đối kháng với Tịch Diệt Đạo Nhân vừa luyện hóa tịch diệt kiếp, tịch diệt linh quang, rất nguy hiểm. Giang Nam, Đế Lân ba phen bốn lượt suýt bị Tịch Diệt Đạo Nhân giết, toàn dựa vào sức mạnh bản thân và tài ứng biến trốn thoát các sát kiếp.
Đây là nhờ Giang Nam, Đế Lân hấp thu tịch diệt kiếp, tịch diệt linh quang, khiến Tịch Diệt Đạo Nhân không thể tiếp tục trưởng thành. Thực lực Tịch Diệt Đạo Nhân bị cố định trình độ hiện tại, nếu để mặc cho Tịch Diệt Đạo Nhân trưởng thành thì Giang Nam, Nguyên Thủy Đại La Thiên sẽ dữ nhiều lành ít.
Trận chiến đấu này kéo dài mấy trăm năm không có dấu hiệu chấm dứt. Tu vi thực lực của Giang Nam, Đế Lân tiến bộ khá nhiều nhưng bó tay trước Tịch Diệt Đạo Nhân.
Tịch Diệt Đạo Nhân tùy thời thay đổi cách tấn công, làm người ta khó thể đềp hòng. Nguyên Thủy Đại La Thiên, Thế Giới thụ luôn bị Tịch Diệt Đạo Nhân công kích, không rảnh cứu viện Giang Nam, Đế Lân.
Lần này đến lượt Đế Lân sao quả tạ, kiếp số quấn thân, thiên nhân ngũ suy bao phủ khắp người. Số xui xẻo biến thành thực chất ùng ục tuôn ra khỏi người Đế Lân, biến thành các áng mây đen che kín người.
Giang Nam đã luyện hóa mây xui, hơi thở thiên nhân ngũ suy phần mình, tiêu hóa tịch diệt kiếp, linh quang trong cơ thể. Giang Nam gánh vác hơn một nửa công kích của Tịch Diệt Đạo Nhân để Đế Lân có thời gian luyện hóa.
Trong Nguyên Thủy Đại La Thiên, bên dưới Thế Giới thụ, các Đạo Quân Đạo Tôn vận chuyển hai dị bảo đối kháng xúc tu, bàn tay của Tịch Diệt Đạo Nhân. Đám người mệt ná thở, mỗi người được rèn luyện tôi luyện rất lớn.
Bởi vì Giang Nam, Đế Lân chịu đựng công kích càng lúc càng mạnh, gánh vác công kích hướng về Nguyên Thủy Đại La Thiên, Thế Giới thụ giảm dần. Thanh Liên Tiên Tôn, Nguyên Mẫu Thiên Tôn không vận chuyển pháp bảo của mình nữa mà tự bế quan tu luyện.
Hạo kiếp sắp tới, Đạo Quân điện không thể luôn chặn sóng kiếp thời đại nguyên đạo, nguyên khởi, nguyên thiên. Đạo Quân điện sẽ bị ba kiếp nạn này tiêu trừ, tịch diệt kiếp cuối cùng gián lâm. Thanh Liên Tiên Tôn, Nguyên Mẫu Thiên Tôn không dám lơ là, chỉ có thể cần cù khổ tu.
Vô Cực Thiên Tôn, Đạo Không Thiên Tôn đã ẩn cư. Vô Cực đạo trác treo cao hình thành thánh địa che chở Thiên Quân, Đạo Quân Đạo Tôn ra từ Đạo Quân điện.
Lại qua mấy ngàn nsăm, chiến đấu trong tịch diệt kiếp ma giới chưa kết thúc nhưng tịch diệt kiếp không lan trnà nữa.
Giang Nam, Đế Lân đại chiến với Tịch Diệt Đạo Nhân, hai người nuốt tịch diệt kiếp, tịch diệt linh quang khiến tịch diệt kiếp ma giới không thể khuếch trương mãi. Nhưng đây chỉ là tạm thời, Giang Nam, Đế Lân không cách nào luôn khắc chế tịch diệt kiếp, Tịch Diệt Đạo Nhân.
Mấy trăm vạn năm chậm rãi trôi, nhìn chung Tiên giới bình yên vô sự. Đại lục Tiên giới dần sụp đổ, các tiên châu tan rã, phân giải thành tinh cầu.
Các chủng tộc Tiên giới phồn vinh hưng thịnh bây giờ lưu lạc đến cá tinh cầu sinh sản, tiên nhân cũng lưu lạc vào đó.
Thực lực tiên nhân yếu hơn trước khi kiếp số đến rất nhiều, không có thủ đoạn khai sáng thời không vũ trụ loại nhỏ như trước.
Thời đại tiên đạo rơi vào tụt dốc, đại lục Tiên giới tan vỡ hình thành cá tinh cầu, thời gian chảy nhanh. Tuổi thọ phàm nhân từ ba ngàn tuổi biến thành tám trăm, tiên nhân từ tuổi thọ vô tận biến thành có hạn.
Chỉ có ba thánh địa còn giữ lại bộ dạng thời đại tiên đạo hưng thịnh nhất, không bị tịch diệt kiếp ảnh hưởng.
Tinh cầu phàm nhân qua một năm, ba thánh địa mới qua một ngày. Dù vậy phàm nhân, các sinh linh thời đại tiên đạo vẫn sinh sản đông đúc, các đời lưu truyền.
Trong thánh địa, các tồn tại cực kỳ cổ xưa đứng trong ba thánh địa quan sát chuyện đời thay đổi. Mấy trăm vạn năm trôi qua, bọn họ chứng kiến biẻn hóa bể dâu, vô số thế sự hưng suy.