Đường Tiểu Đông nhìn bàn tay đã hơi có chút đỏ lên, hà hơi, đang muốn tiếp tục đánh lên địa phương tròn đầy câu hồn người kia, đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng hét phẫn nộ của Hỷ Nhi.
– An Tiết độ sứ, nơi này là Hậu cung, không có khẩu dụ của Quý phi nương nương, tự tiện xông vào giết không tha!
Thanh âm của Hỷ Nhi mang theo tia sát khí lạnh lẽo khiến kẻ khác không lạnh mà run.
Vài ngày trước, không biết tại sao An Lộc Sơn được quý phí nương nương sủng ái, tùy tiện tiến vào Hậu cung như chỗ không người, ngay cả Hỷ Nhi cũng không dám ngăn cản.
Lần này nàng đột nhiên thay đổi, trở mặt, hiển nhiên là được quý phi nương nương bày mưu đặt kế, bằng không, cho dù được sủng ái hơn nữa cũng không dám có thái độ như vậy với An Lộc Sơn đang muốn xông thẳng vào.
Trong phòng ngủ, đôi lông mày rậm của Đường Tiểu Đông nhướng lên, nhìn Dương quý phi, có vài phần ý tứ, nàng lựa chọn thế nào?
– Ai…
Khuôn mặt Dương quý phi đỏ ửng, khẽ thở dài:
– Ngươi thắng …
Đột nhiên mặt nàng khẽ biến, nghiến răng nghiến lợi hung hăng nói:
– Ngươi từ quan có phải muốn ta tức chết hay không?
Đường Tiểu Đông ngẩn ra, đầu có chút mơ hồ, đột nhiên từ cánh tay truyền đến cảm giác đau nhức, cánh tay bị Dương quý phi véo đến bầm tím.
Ta ngất! Thời đại này sao mỹ nữ nào cũng đều muốn véo người như vậy?
Hắn xoa xoa cánh tay bị bấm đến đau nhức, nhe răng nhếch miệng, bộ mặt nhăn nhó đến quái dị.
– Hỷ Nhi tỷ tỷ, tỷ có thể linh động được không? Hạ quan thực sự có chuyện quan trọng cầu kiến quý phi nương nương…
Bên ngoài truyền đến thanh âm lấy lòng Hỷ Nhi của An Lộc Sơn.
– Xin lỗi, An đại nhân! Quý phi nương nương cũng không hỏi đến việc trong triều. Ngài có chuyện gì có thể trực tiếp tới gặp Thánh Thượng!
Lần này, thanh âm của Hỷ Nhi vẫn rất kiên quyết, không có nửa phần nương tay.
Một đám cung nữ thái giám đều kéo qua đây lên tiếng đồng tình. An Lộc Sơn đành bất đắc dĩ thở dài, phẫn nộ rời đi.
– Hắn đi rồi…
Đường Tiểu Đông ho nhẹ một tiếng.
Hỷ Nhi thực đúng là bạn tâm giao của mình. Hôm này phải hảo hảo tạ ơn nàng mới được.
Dương quý phi hừ một tiếng, muốn ngồi xuống, đột nhiên “Ai” một tiếng đau đớn, mày liễu khẽ nhíu lại.
Đường Tiểu Đông cười ha ha. Khi vừa mới bắt đầu, hơn mười cái tét thực có chút khá mạnh, thậm chí ngay cả tay mình còn cảm thấy đau nhức, phong đồn của nàng ăn nhiều cái tét như vậy, không đau mới là lạ.
Dương khó nhọc nằm úp sấp trên nền cẩm thạch, giọng căm hận nói:
– Đường Tiểu Đông lớn mật, còn dám đánh bản cung…
Hai tiếng “cái mông” cuối cùng cũng không dám nói ra miệng. Dù sao, nàng cũng vẫn cảm thấy xấu hổ.
– Để hạ quan xoa bóp cho nương nương bồi tội được không ạ? Hắc hắc…
Đường Tiểu Đông trơ mặt ngồi trên nền cẩm thạch, hai tay vuốt ve vòng eo mềm mại không xương của nàng,
Cảm giác tràn đầy co dãn, mềm mại, mịn màng…
Dương quý phi hừ một tiếng, cũng không biết là cam chịu hay tức giận, cứ nằm úp sấp trên cẩm thạch như vậy, đôi mắt dịu dàng đáng yêu khép hờ, dường như đang hưởng thụ sự xoa bóp của Đường Tiểu Đông.
Trong phòng ngủ, lạc thú lượn lờ, còn có dâm hương ngào ngạt khiến người khác say mê, ngay cả người ngoài xa cũng có thể cảm nhận được.
Không khí, vô cùng mờ ám.
Cùng với tiếng thở hổn hển của Dương quý phi, Đường Tiểu Đông cũng không muốn quá miễn cưỡng bản thân nữa, đang muốn tiến thêm một bước, đột nhiên từ bên
ngoài truyền đến tiếng bẩm tấu của thái giám.
– Hoàng Thái tử giá lâm!
Kháo! Lần nào cũng có người xuất hiện cản trở, thật bực mình a!
Đường Tiểu Đông nhéo một cái lên kiều đồn phong mãn của Dương quý phi, chuồn ra cửa sau.
– Ta không thích nàng cứ quấn quít với cái tên họ An kia!
Đây là câu nói của hắn lúc chuẩn bị rời đi. Nói là cảnh cáo cũng được, mà uy hiếp cũng không sao, tùy Dương quý phi tự mình lựa chọn.