Đến cửa tiếp theo, Long Tín thật bất ngờ a, nói một cách chính xác, là cuối cùng xem xong một tấm bố cáo mà có chút bốc lửa.
Tình huống gì thế này? Vậy là xong rồi sao? Lão tử từ đầu tới giờ không nói một câu nào, nhanh nhảu đi một chuyến xuống địa đạo, cái này khiến cho lão tử quay về thông tri với ai?
Dĩ nhiên, hắn cũng có thể hiểu, dù sao nhiều người như vậy. Do đó Quỷ Thị Tổng Trấn phủ mới thiết kế ra lưu trình nhanh chóng như vậy, tốc độ không khỏi quá nhanh rồi chứ, lão tử đường đường tu vi Hiển Thánh nhất phẩm, chạy tới đầu phục, đã từng đứng vào hàng Hầu gia triều đình, không cầu Ngưu Hữu Đức ngươi chân trần tới đón, ít nhất đi phải tôn kính, cứ như vậy đánh phát lão tử rồi sao? Đi được chưa ít nhất phải cho nói một lời chứ? Người có cấp bậc như lão tử đây, ngươi không biết xấu hổ khiến cho lão tử chạy tới chạy lui?
Long Tín nhìn bố cáo, mặt hơi đanh lại.
Thợ Mộc canh giữ ở cửa ải này chẳng hề thấy được dấu hiệu đặc thù của khối ngọc điệp kia, nhưng mà thấy được được mi tâm pháp tướng của người này.
Ông bà ông vãi ơi, chuyện gì thế này? Ánh mắt Thợ Mộc như ngừng lại trên đối phương mi tâm của đối phương. Thật hay giả vậy? Pháp tướng đã hóa thật rồi sao? Hiển Thánh cảnh giới? Hiển Thánh cảnh giới đến Quỷ Thị Tổng Trấn phủ hưởng ứng triệu tập hay sao? Đùa gì thế, không phải là vẽ ra chứ?
Nhưng xem ra lại không giống như là vẽ ra, giống như là thật đấy.
Thợ Mộc giật mình, nụ cười có chút cương ngạnh.
Mặc dù bên Vân Tri Thu mãi luôn giải thích, Cận Vệ quân giám thị nghiêm mật rất dễ gây phản cảm đối với tâm lý người tới ứng chinh. Bất luận người tới ứng chinh có được chấp nhận hay không, nhất định thái độ của chúng ta phải tốt, ít nhất mặt mũi phải tươi cười, không thể để cho người cảm thấy chúng ta làm giá lớn, thái độ chúng ta không tốt, có khả năng khiến cho đại nhân mất lòng người, nhất là những nhân viên diện thí kiểm tra đối chiếu sự thật, người đi tới ứng chinh gần như mỗi một người đều phải qua từ trên tay các ngươi. Thái độ của các ngươi tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ, cho nên gương mặt phải tươi cười cho lão nương.
Bởi vậy, Thợ Mộc đã tươi cười đối νới không biết bao nhiêu người rồi. Nụ cười trên mặt này đích xác có chút đơ rồi, nhưng mà lần này, nụ cười đúng thật là đơ từ trong ra ngoài.
Tuy vậy, hắn vẫn dựa theo lưu trình, đưa tay tỏ ý Long Tín có thể đi.
Những nhân viên ứng chinh khác từ trong thông đạo đi ra, trông thấy Long Tín cũng hoảng sợ, thật hay giả vậy, Hiển Thánh cao thủ cũng tới đầu Quỷ Thị Tổng Trấn phủ? Phút chốc, trong lòng không khỏi cảm giác tỷ lệ mình thành công chấp nhận thật mong manh, ngay cả Hiển Thánh cao thủ cũng tới rồi, bản thân mình nhằm nhò gì a!
Long Tín đanh mặt lại, lạnh lùng nhìn Thợ Mộc chằm chằm, đứng yên không động, khiến Thợ Mộc khẩn trương hơn một chút.
Những nhân viên ứng chinh khác không có lá gan lớn như Long Tín vậy, từng người từng người ly khai theo gợi ý, mấu chốt cũng không nguyện để cho người tới sau nhìn thấy rõ hình dáng của mình, đây là nơi cửa ải thiết kế xảo diệu, vô hình trung sẽ giảm bớt nhân viên ứng chinh dây dưa, thúc đẩy bọn họ tự giác rời đi.
Nhưng Long Tín bất luận, Long Tín xem ra, trừ phi mình vận may kém. Vừa vặn lại đụng phải thế lực khác phái tới thám tử, nếu không người rời đi cũng không nói ra mình nhìn thấy gì ở Quỷ Thị Tổng Trấn phủ, thật sự nói ra chẳng lẽ không phải đã chứng minh bản thân mình cũng từng đến đầu qua Quỷ Thị Tổng Trấn phủ, chẳng lẽ không phải tự tìm phiền phức?
– Long Tín?