Giang Nam nhìn một lúc, không ra mặt, lòng thầm khâm phục Tịch Diệt Đạo Nhân:
– Tịch Diệt Đạo Nhân không uổng là Thiên Tôn số một hiện giờ, thực lực quá cường đại, mạnh hơn ta một, hai bậc. Ta luyện hóa hai phần tu vi của Vô Cực Thiên Tôn, Tịch Diệt Đạo Nhân vẫn vượt qua ta nhiều như thế thì đúng là lợi hại.
sức chiến đấu của Tịch Diệt Đạo Nhân bây giờ một, hai Thiên Tôn không đấu lại, cần bốn, năm Thiên Tôn hợp sức mới tru sát gã nổi. Muốn Tịch Diệt Đạo Nhân chết hẳn thì chỉ mình Giang Nam làm được.
Thiên Tôn khác dù giết Giang Nam cũng không thể phá giải cảnh giới Thiên Tôn tịch diệt bất diệt ta bất diệt. Tịch Diệt Đạo Nhân sẽ hồi sinh. Chỉ có Nguyên Thủy đại đạo của Giang Nam luyện đại đạo tịch diệt mới giết Tịch Diệt Đạo Nhân chết hẳn được.
Tịch Diệt Đạo Nhân đột nhiên nhíu mày, tịch diệt kiếp cuối cùng dâng lên đầy trời, ầm ầm lắc lư, uy lực tăng vọt. Tịch Diệt Đạo Nhân quát to, thu hình thức ban đầu tịch diệt kiếp cuối cùng về, xoay người bỏ đi.
Dưới Vô Cực đạo trác, Vô Cực Thiên Tôn, Đạo Không Thiên Tôn, đám Đạo Quân Đạo Tôn thở phào nhìn Tịch Diệt Đạo Nhân rời đi.
Giang Nam ngạc nhiên:
– Chẳng lẽ ta ẩn núp gần đây bị Tịch Diệt Đạo Nhân phát hiện:
– Không, không đúng. Ta ẩn giấu đao quang chỉ lộ ra hơi thở tịch diệt, giống y như hơi thở tịch diệt kiếp xung quanh đây, Tịch Diệt Đạo Nhân sẽ không phát hiện ra ta. Vậy tại sao Tịch Diệt Đạo Nhân rời đi? Đúng rồi, hình thức ban đầu tịch diệt kiếp cuối cùng chấn động cái, không lẽ là đại đạo tịch diệt phản phệ suýt khiến hình thức ban đầu tịch diệt kiếp cuối cùng mất khống chế?
Giang Nam cảm thấy bất an, theo đuôi Tịch Diệt Đạo Nhân. Hư không rung lắc bần bật, từng đượt tiên thiên tịch diệt linh quang bay tứ tán rồi dung nhập vào hư không, biến mất.
Không lâu sau tiên thiên tịch diệt linh quang xuất hiện ở chỗ khác, hư không bị ăn mòn rách mướp, đụng một cái là thủng ngay.
Tiên thiên tịch diệt linh quang biến thành từng đợt tịch diệt kiếp bao phủ các tinh hệ vũ trụ ma giới.
Trong những tinh hệ này vô số sinh linh chớp mắt rơi vào thiên nhân ngũ suy, nhanh chóng già nua, da thịt tan rã.
Giang Nam thấy có một tòa ma giới hoàng triều bị hơi thở thiên nhân ngũ suy bao phủ, chớp mắt trong hoàng triều không có ai sống. Vô số sinh linh đi đứng nằm ngồi bỗng chốc biến thành xương trắng hếu.
Cảnh tượng này là Tịch Diệt Đạo Nhân không thể khống chế đại đạo tịch diệt trong người, khiến đại đạo tán tán thành tình hình khủng bố thế này.
Tịch Diệt Đạo Nhân lao nhanh đi, tiên thiên tịch diệt linh quang bay tứ tán quanh thân, trong người gã phát ra tiếng trống khủng bố chấn động không ngớt.
Nhiều đại đạo tịch diệt bài trừ ra khỏi người Tịch Diệt Đạo Nhân, giảm thấp áp lực của mình.
– Đại đạo tịch diệt không dễ khống chế, cái gọi là sinh sinh diệt diệt tuần hoàn không ngừng. Tịch Diệt Đạo Nhân chỉ nắm giữ diệt chứ không khống chế sinh, sớm muộn gì sẽ biến thành tịch diệt.
Giang Nam mới nghĩ đến đây Tịch Diệt Đạo Nhân bỗng biến mất trong thiên địa.
– Trốn rồi?
Giang Nam tiến lên, điều tra xung quanh chỗ Tịch Diệt Đạo Nhân biến mất. Giây lát sau Giang Nam chỉ một cias, các tầng hư không nứt ra. Hư không chia làm nhiều tầng hoa văn lộ ra hố đen thật to. Hơi thở tịch diệt đậm đặc cuộn trào trong hố den.
Đó là Tịch Diệt Đạo Nhân dùng pháp lực của bản thân tạo ra không gian, âm u khủng bố.
Giang Nam cất bước đi vào trong đó, phớt lờ hơi thở tịch diệt cuộn traoì. Thật lâu sau Giang Nam đi sâu vào tậnc ùng lỗ đen, ngước lên nhìn. Tịch Diệt Đạo Nhân ngồi trên đài cao trong hố, tịch diệt ma trống kêu thùng thùng oanh kích cơ thể gã, trấn áp đại đạo tịch diệt trong người.
Tịch Diệt Đạo Nhân mở mắt ra nhìn Giang Nam, uy nghiêm hủy diệt tất cả đủ để phá nát đạo tâm Đạo Quân.
– Nguyên Thủy Thiên Tôn!
Giang Nam thản nhiên cất bước tiến lên chào:
– Tịch Diệt đạo hữu.
Tiếng trống chấn động, trấn áp đại đạo tịch diệt tán loạn trong cơ thể Tịch Diệt Đạo Nhân.
Tịch Diệt Đạo Nhân thở hắt ra, thản nhiên nói:
– Thiên Tôn vào chỗ của ta chẳng lẽ là định tru sát ta? Thực lực của ngươi kém hơn ta một, hai bậc, đi một mình giết ta chẳng khác nào tự tìm đường chết.