“Phải vậy không?” Lông mày của Nguyễn Hạo Thần cau lại: “Đáng sợ như vậy luôn à?”
“Có, tuyệt đối là có đó. Bởi vì lúc trước em đã từng thăm dò rôi, ông nội nói chỉ cần nhà họ Nguyễn có một chút ý muốn cưới em, cho dù là ông nội đập nồi bán sắt cũng sẽ gả em cho anh.” Tô Khiết nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần rõ ràng có thái độ xem thường, cảm giác Nguyễn Hạo Thần không ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, cho nên cô liên nói đến lời lúc trước mà ông cụ Tô đã nói.
“Đập nồi bán sắt luôn đó nha, anh nghe thấy từ này thì có thể tưởng tượng được ông cụ sẽ điên cuồng biết bao nhiêu.” Tô Khiết còn cố ý nhấn mạnh phần giải thích.
Cô cho là như thế này thì Nguyễn Hạo Thần cũng sẽ không dám phớt lờ nữa.
Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần chợt lóe lên, lúc trước khi cô và ông cụ nói với nhau chuyện này, anh đứng ở ngoài cửa sổ, đúng lúc có thể nghe được toàn bộ một cách rõ ràng.
Chỉ là trước kia anh không ngờ đến việc này lại có ảnh hưởng như vậy, bây giờ sau khi được cô nhắc nhở một lần, rốt cuộc là anh cũng biết, đương nhiên bây giờ biết tôi cũng không tính là muộn.
Anh cảm thấy anh hẳn nên tìm thời gian để đi nói chuyện đàng hoàng với ông cụ, một điều kiện có lợi ích tốt như vậy anh há có thể bỏ qua.
Tô Khiết còn chưa biết là mình đã tự đào hố chôn mình, cô thấy Nguyễn Hạo Thần không nói gì, cho là anh đang suy nghĩ, cho nên cô lại nói lần nữa: “Nếu như ông nội biết chuyện của chúng ta, đến lúc đó chắc chắn sẽ không cho phép chúng ta ly hôn với nhau, sau đó chẳng những không cho phép chúng ta ly hôn, chắc chắn còn muốn ép buộc em tổ chức hôn lễ cái gì đó. Em nghĩ là anh cũng không hi vọng chuyện như vậy xảy ra chứ gì? Cho nên anh nên nhanh chóng đè các tin tức này xuống hết đi, không thể để cho ông nội của em nhìn thấy được.”
Bọn họ vốn chính là kết hôn trên hợp đồng, hơn nữa còn nói là kết hôn bí mật, hơn nữa còn có sự tôn tại của Mộng Nhược Đình, kỳ thật thì Nguyễn Hạo Thần hẳn càng không muốn xảy ra chuyện này hơn so với cô nhỉ? Chắc là anh sẽ sốt ruột hơn so với cô ha?
Cho nên, cô cảm thấy tiếp theo Nguyễn Hạo Thần chắc chắn sẽ chủ động xử lý chuyện này.
Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần nhấp nháy, sau đó lộ ra vẻ khó khăn: “Nhưng mà vợ à, em đề cao tôi quá rồi đó.”
Thấy cô đang ngơ ngác nhìn anh, anh lại chậm rãi bổ sung thêm một câu: “Tôi không có năng lực đó đâu.”
Cậu ba Nguyễn nói dối mà thật sự mặt cũng không đỏ, hơi thở cũng không gấp.
“..” Tô Khiết sửng sốt, sau đó hít vào một hơi.