Đại đạo còn thì ta trường sinh bất tử. Năm xưa Đế và Tôn, Bất Không liên minh tru sát Tịch Diệt Đạo Nhân, đánh nát đạo quả của gã nhưng Tịch Diệt Đạo Nhân vẫn bất tử. Đó là vì đại đạo bất diệt ta bất diệt, đại đạo tịch diệt còn thì ta bất tử.
Nói đại đạo đây là là đại đạo trong thiên địa, không phải đại đạo trong cơ thể Thiên Tôn.
Vô Cực Thiên Tôn có điểm đáng kiêu ngạo, nhân quả bất diệt thì gã bất diệt. Như Giang Nam tạo nghệ đại đạo nhân quả hơn Vô Cực Thiên Tôn một bậc, tan rã tu vi của gã, đánh rơi gã khỏi cảnh giới Thiên Tôn rồi tru sát gã cũng không khó gì.
Đổi lại Thanh Liên Tiên Tôn, Đế Lân muốn trừ khử Vô Cực Thiên Tôn là rất khó khăn, nhưng với Giang Nam thì dễ hơn nhiều.
Hiện tại Giang Nam luyện hóa linh quang quanh thân Vô Cực Thiên Tôn là bước đầu tiên, trấn áp gã trong Đại La Thiên là bước thứ hai. Vô Cực Thiên Tôn bị trấn áp thì không còn đường lật lai bàn cờ.
Đạo Không Thiên Tôn rống to, dốc sức bùng nổ, bốn csanh tay bay múa. Đạo Không Thiên Tôn liều mạng bị thương nặng quyết cứu Vô Cực Thiên Tôn, không để gã rơi vào Nguyên Thủy Đại La Thiên.
Vù vù vù vù vù!
Vô Cực đạo trác chấn động bay đến, đạo trác to lớn bao phủ năm tháng tiền sử vô tận chụp xuống Giang Nam.
Giang Nam cười lớn, rùng mình, Vô Cực Thiên Tôn lại bị chấn vỡ. Vô Cực đạo trác chụp xuống thì Giang Nam đã bay đi xa, biến mất.
Mắt Đạo Không Thiên Tôn bắn ra linh quang, gã hít sâu, mấy giây sau phục hồi trạng thái đỉnh cao, bay đi truy sát.
Mới rồi Đạo Không Thiên Tôn mất tiên cơ bị Giang Nam đè đầu đánh, không kịp chữa lành vết thuương. Bây giờ Giang Nam bỏ chạy, Đạo Không Thiên Tôn lại dồi dào sức sống, có lại sức chiến đấu đỉnh cao đủ đấu với hắn một trận.
Linh quang tụ tập, Vô Cực Thiên Tôn miễn cưỡng phục hồi thân thể, liên tục ho ra máu. Máu biến thành các đốm linh quang bay mất, Vô Cực đạo trác treo cao trên đầu bảo vệ cơ thể Vô Cực Thiên Tôn.
Vô Cực Thiên Tôn quát to:
– Đạo Không đạo hữu, quay lại đây!
Đạo Không Thiên Tôn khựng người, ngoái đầu, khó hiểu nhìn Vô Cực Thiên Tôn.
Vô Cực Thiên Tôn hộc máu liên tục, hơi thở suy yếu nói:
– Ta kém một chiêu, bị Nguyên Thủy Thiên Tôn tập kích tổn hại nặng. Nếu đạo hữu đi, Tịch Diệt Đạo Nhân đến đánh lén thì ta sẽ chết không có chỗ chôn.
Đạo Không Thiên Tôn chưa kịp nói gì chợt nghe thanh âm tràn ngập dục vọng sóng tịch diệt kiếp cười to bảo:
– Vô Cực đạo hữu thật thông minh ranh ma, biết đề phòng ta, không uổng là điện chủ có quyền thế nhất Đạo Quân điện.
Đạo Không Thiên Tôn lắc người đứng che trước mặt Vô Cực Thiên Tôn, biểu tình trầm trọng.
Đạo Không Thiên Tôn trầm giọng nói:
– Tịch Diệt Đạo Nhân!
Các Đạo Quân Đạo Tôn giương mắt nhìn, không gian qunh bọn họ ức vạn dặm đột nhiên dâng lên tịch diệt kiếp biến thành các tịch diệt ma nhãn siêu khủng bố. Các loại tịch diệt kiếp quang xao động trong con mắt, kiếp lôi ầm ầm, kiếp âm chấn động, kiếp vũ hóa thành bniển to ngập trời.
Tịch Diệt Đạo Nhân bước ra khỏi tịch diệt ma nhãn đó, cười nói:
– Nguyên Thủy Thiên Tôn tổn hại nặng vô Vô Cực đạo hữu, đây là cơ hội trừ khử ngươi.
Thực lực Tịch Diệt Đạo Nhân càng kinh khủng hơn trước, Đạo Quân Đạo Tôn đối diện với gã cảm thấy thật tuyệt vọng.
Đạo Không Thiên Tôn nhíu mày, thầm nghĩ:
– Vô Cực đạo huynh, vết thnương của ngươi…?
– Tu vi của ta bị Nguyên Thủy Thiên Tôn ba phần, có hai phần bị hắn nuốt làm ta suýt rơi xuống cảnh giới Đạo Tôn. Ta bị thương khá nặng, Nguyên Thủy đại đạo không ngừng công kích trong người ta, muốn luyện hóa nó và phục hồi trạng thái đỉnh cao thì sẽ phải mất mấy chục vạn năm.