Dao cầm bay lên, Thần Dị Đạo Tôn gạt tiên thiên dao cầm ra, một chưởng vỗ vào trán Băng Liên Thánh Mẫu.
Băng Liên Thánh Mẫu ngước nhìn bàn tay giáng xuống, khóe môi tràn máu.
Băng Liên Thánh Mẫu cười khẽ:
– Thân thể kiếp trước của ta là Thiên Quân, may mắn sống qua tịch diệt kiếp, chẳng ngờ đời này vẫn không thể trốn thoát kiếp số, đáng tiếc…
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chưởng giáng xuống, Băng Liên Thánh Mẫu bị đè nát bấy.
Trong tiên thiên dao cầm đột nhiên vang lên tiếng cười của Băng Liên Thánh Mẫu:
– Muốn lấy mạng lão nương không dễ như vậy!
Tiên thiên dao cầm vào một tiếng bay lên chạy trốn.
Thần Dị Đạo Tôn tấn công trúng mục tiêu nhưng giây sau nhận ra ngay có điều lạ, vươn tay chộp hướng tiên thiên dao cầm.
– A? Ký thác đạo quả vào dao cầm này?
Băng Liên Thánh Mẫu tế luyện tiên thiên dao cầm khá sâu nên có thể ký thác đạo quả trong này. Tiên thiên dao cầm thừa dịp Thần Dị Đạo Tôn không kịp phản ứng bay ra khỏi không gian trận pháp tiến vào tầng không gian trận pháp khác. Thần Dị Đạo Tôn nhảy lên đuổi theo. Trong tầng không gian trận pháp này có một vòng thiên luân to lớn lăn lông lốc, một Đạo Nhân đứng dưới thiên luân, là Thương Hồng Đạo Nhân thời đại nguyên đạo đối trận.
Thương Hồng Đạo Nhân cũng là Đạo Tôn thời đại nguyên đạo, tuy không cổ xưa như Thần Dị Đạo Tôn nhưng thực lực tu vi không thua kém gì.
Thời đại nguyên đạo là một thời đại trăm nhà đua tiếng, trăm hoa đua nở. Khác với thời đại tiên đạo ở chỗ thời đại nguyên đạo không thống nhất quy tắc, tùy ý các loại đại đạo phát triển. Thời đại tiên đạo tuy cũng có đủ loại đại đạo nhưng bị hạn chế trong tổng thể tiên đạo.
Đối trận với to lớn không gì sánh bằng là Hồng Đạo Nhân. Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân đã được tế luyện đến đẳng cấp linh bảo, uy lực mạnh kinh khủng. Mười hai thiên luân liên tục chuyển động, nội uẩn mười hai vũ trụ, mỗi thiên luân vận chuyển thiên đạo riêng. Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân ầm ầm chấn động, chặn lại hết công kích của Thương Hồng Đạo Nhân, liên tục phản kích buộc Thương Hồng Đạo Nhân phải thụt lùi.
Băng Liên Thánh Mẫu ở trong tiên thiên dao cầm đang phục hồi thân thể vừa bỏ chạy. Tiên thiên dao cầm bay hướng Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân, Hồng Đạo Nhân thấy vậy một luồng khói xanh bay ra khỏi đỉnh đâu chia thành ba, hóa thành ba Đạo Nhân nghênh đón Băng Liên Thánh Mẫu vào Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân.
Thần Dị Đạo Tôn giáng xuống, cùng Thương Hồng Đạo Nhân một trước một sau bao vây Hồng Đạo Nhân vào giữa.
Thần Dị Đạo Tôn nói:
– Trưởng tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn, Giang Triết, đạo hiệu là Hồng? Ngươi tu luyện hồng mông tiên thiên thời đại tiên đạo? Là ngươi và Quân Đạo Nhân khai sáng thời đại tiên đạo, khiến thời đại tiên đạo có huy hoàng như hôm nay?
Thương Hồng Đạo Nhân tiến lên trước một bước, thở dài nói:
– Nếu ngươi sinh ra trong thời đại khá thì đã là Đạo Chủ chúa tể một thời đại. Đáng tiếc sống trong thời đại tiên đạo, mai một ngươi.
– Quá khen.
Hồng Đạo Nhân hành lễ:
– Hai vị đạo huynh thứ lỗi, bản thể của ta không phải nhân loại thật sự mà là nửa yêu. Bây giờ hai vị đạo hữu ép sát quá, Hồng buộc phải lộ ra chân thân chiến đấu với hai đạo hữu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mười hai thiên luân ngã xuống biến thành mười hai thế giới hồng mông lồng lộng. Hồng Đạo Nhân, Băng Liên Thánh Mẫu đứng trong mười hai thiên luân. Hồng Đạo Nhân quát to, thân thể thay đổi, lộ ra chân thân.
Trong thế giới hồng mông, một thần nhân đỉnh thiên lập địa đứng trong đó, hồng mông thương mang quanh thân, mây mù luượn lờ. Các đầu phượng hiện ra, tám đầu phượng ngửa đầu hú dài. Đầu chính giữa là đầu người, khuôn mặt kiên cường, sau lưng có lông phượng phấp phới.
Hai chân Hồng Đạo Nhân bấu mặt đất, một đuôi vuốt chim chân phượng. Hồng Đạo Nhân như tồn tại khai thiên tích địa, quanh thân bao phủ hồng mông thương mang liên tục thay đổi.