Vân Liên nữ đế cười nói:
– Các vị đạo hữu, các người cầu ta thì có ích gì? Hay đi Đại La Thiên thử vận may xem?
Đám người Thánh Ma Đạo Quân, Quỷ Nhung Đạo Quân, Lê Hoa Thánh Mẫu, Băng Liên Thánh Mẫu nghe vậy hỏi dò:
– Đi được không?
– Có gì không được?
Vân Liên nữ đế cười nói:
– Lão gia đang bế quan, nương nương ở chỗ Nguyên Mẫu Thiên Tôn, các người vào Đại La Thiên tự mình tìm kiếm là được.
Các Đạo Quân chuyển thế mừng rỡ, hân hoan reo hò chạy đi Đại La Thiên.
Lạc Hoa Âm chớp mắt hỏi Tịch Ứng Tình:
– Sư huynh, chúng ta cũng đi?
Tịch Ứng Tình nhíu mày nói:
– Chúng ta không phải Đạo Quân chuyển thế, đi chỗ đó thì kỳ.
Hạo Thiếu Quân ló đầu ra:
– Tịch Thiên Vương có nắm chắc độ qua vô lượng sát kiếp không?
Tịch Ứng Tình lắc đầu, nói:
– Không.
Thiếu Hư cười nói:
– Vậy cùng đi Đại La Thiên cướp của đi.
Đạo Vương vẻ mặt uy nghiêm nói:
– Chúng ta đi lấy một, hai món đồ chắc Thiên Tôn sẽ không so đo. Nhưng không được đi quá nhiều người, nếu dọn sạch Đại La Thiên thì Thiên Tôn sẽ rất đau lòng.
Chợt nghe tiếng vèo vèo, các Tiên Quân, Thiên Quân, Đạo Quân chạy ra Vân Liên tiên triều bay lên Đại La Thiên. Vân Liên tiên triều vốn là nhân tài đông đúc, giờ phút này trống trơn chỉ còn thưa thớt vài người.
Khổ Hạnh Thiên Tôn, Vạn Vật Đạo Tổ lẫn trong đám người.
Khổ Hạnh Thiên Tôn cố gắng không gây chú ý, nhỏ giọng nói:
– Sư huynh, ta mới đến, không biết trong Đại La Thiên có báu vật nào giúp lão tăng độ kiếp, trấn áp khí vận Sa Môn đại giáo không?
– Khó.
Vạn Vật Đạo Tổ lắc đầu, nói:
– Trấn áp khí vận Sa Môn đại giáo gần như tương đương trấn áp ba phần uy lực tịch diệt kiếp thời đại Sa Môn, rất khó khăn, tiêu chuẩn thấp nhất là tiên thiên linh bảo. Và đó phải là tiên thiên linh bảo đỉnh cao, uy lực không kém gì Nguyên Dục Thái Cực Đồ của ta. Ta là người chín thế sóng kiếp đến, e rằng phải tìm một món tiên thiên chí bảo mới trấn áp được, trong Đại La Thiên chưa chắc có bảo bối uy lực như thế, hơn nữa…
Vạn Vật Đạo Tổ nhìn xung quanh, Tiên Quân, Thiên Quân, Đạo Quân đông nghìn nghịt như châu chấu tuôn hướng Đại La Thiên.
Vạn Vật Đạo Tổ nhức đầu:
– Hơn nữa nhiều người như vậy thì có nhiều bảo bối hơn cũng không đủ chia.
Cường giả đẳng cấp Thiên Quân phe Đại La Thiên khoảng hơn hai ngàn người, năm mươi mốt Đạo Quân, số lượng Tiên Quân thì bốn, năm vạn.
Giờ phút này, một đám tiên nhân kéo nhau vào Đại La Thiên tìm pháp bảo độ kiếp, khó trách Vạn Vật Đạo Tổ bảo Đại La Thiên sẽ bị dọn sạch.
Cả đám lên Đại La Thiên, đúng là như Vân Liên nữ đế nói, Giang Nam đang bế quan, Thị Hiên Vi đến chỗ Nguyên Mẫu Thiên Tôn làm khách. Trong Đại La Thiên không có người trông chừng, ổ chim xanh cũng bị chuyển vào Vân Liên tiên triều.
Giang Tuyết Tình dẫn theo Đạo Tôn Thiên Môn đến trước một bước. Đám người Viên Thái lão nhân, Thiên Hi Thánh Nhân, Tương Khang, Chức Mẫu, Thanh Hư Đạo Nhân nhìn xung quanh. Trên Đại La Thiên các tầng cung khuyết, đình đài lâu tạ, tinh la dày đặc. Trời trăng sao treo trên bầu trời, dãy núi dưới đất nhiều như vì sao. Có sông lớn chảy xiết rót vào biển cả. Chim bay trên trời, thú chạy dưới đất, rồng cá trong biển, không nhìn ra cái nào là pháp bảo.
Thánh Ma Thiên Tôn, Vạn Chú Đạo Quân, Lê Hoa Thánh Mẫu, Quỷ Nhung Đạo Quân, Băng Liên Thánh Mẫu cũng đến Đại La Thiên. Mọi người nhìn quanh quất. Vạn Chú Đạo Quân thấy cái chuông to treo dưới mái một đại điện thì chạy nhanh tới đó.
Vạn Chú Đạo Quân nói:
– Vạn Chú Thiên Chung của ta đã vỡ trong tai kiếp, chuông là vũ khí tiện tay ta nhất, các người đừng giành với ta!
Đám người Viên Thái lão nhân, Thiên Hi Thánh Nhân, Thánh Ma Thiên Tôn lắc đầu, nói:
– Nếu ngươi chọn trúng tức là có duyên với ngươi, pháp bảo kiểu chuông không thuận tay với chúng ta.
Vạn Chú Đạo Quân định tháo chuông to xuống đột nhiên nhìn qua khung cửa sổ thấy trong đại điện xếp hàng loạt chuông, tổng cộng năm mươi cái. Vạn Chú Đạo Quân nhìn đăm đăm, không tháo chuông dưới mái hiên mà chạy ngay vào trong điện.