Bình ngọc cùng thuốc bên trong đều là hắn vừa mới lợi dụng thế giới nạp vật luyện chế.
Thật ra thì cũng không có dược liệu kỳ quái gì, chẳng qua là dung hợp Hỏa Thần khí cùng Kịch Độc khí vào một chỗ làm thành.
Hai thứ đồ này, đối với Hỏa Độc có hấp dẫn trí mạng, lấy cái này hấp dẫn đối phương, có thể để cho Hỏa Độc trì hoãn thời gian phát tác!
Dĩ nhiên, nương theo Hỏa Độc càng ngày càng lớn mạnh, sức hấp dẫn của loại vật này cũng sẽ dần dần yếu bớt. Cho nên, chỉ có thể không ngừng gia tăng chất thuốc cùng rút ngắn thời gian.
– Đa tạ…
Nhận lấy bình ngọc, Bích Lạc tiên tử nhìn một cái, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ánh mắt của nàng cao minh hơn Bích Nhi nhiều lắm, lập tức nhìn ra đan dược do hỏa diễm tinh thuần luyện chế thành, mặc dù trong lòng kỳ quái, lại không có hỏi ra.
Xem ra, thiếu niên trước mắt này so với nàng tưởng tượng còn lợi hại hơn, bí mật nhiều hơn.
– Ta dẫn ngươi đi cứu người!
Cất kỹ bình ngọc, Bích Lạc tiên tử không nói nhiều nữa, bàn tay động một cái, một vật hình thoi xuất hiện ở trước mặt ba người.
– Lên đi!
Nói xong, thân thể Bích Lạc tiên tử búng một cái, tiến vào vật thể hình thoi.
Mặc dù Nhiếp Vân không biết trước mắt rốt cuộc là cái gì, nhưng nhìn dáng dấp cũng có thể đoán ra, nên không do dự đi vào.
Bích Nhi cũng theo sát tới.
Vật thể hình thoi giống như một khoang thuyền, bên trong có bàn ghế, cùng với các loại vật phẩm sinh hoạt, đi tới một chỗ ngồi ngồi xuống.
– Đi thôi!
Nương theo Bích Lạc tiên tử nói, vật thể hình thoi ô… một tiếng, bắn phá trường không, từ tiểu viện bay ra ngoài.
– Quả nhiên là… pháp bảo phi hành!
Lúc tiến vào, Nhiếp Vân liền suy đoán khả năng này là một pháp bảo có thể phi hành, thấy nó bay lên trời, không nhịn được xác nhận xuống.
Hoàn Vũ Thần giới chỉ có đạt tới Hoàng cảnh mới có thể phi hành, cái pháp bảo này có thể phi hành, chỉ sợ cũng đã đạt tới Hoàng cảnh, là một thần binh Hoàng cảnh!
Loại binh khí cấp bậc này, cho dù Chí Hào tướng quân cũng không có.
– Cái này là Chức Nữ toa, sư phụ ta tự tay chế tạo, thần binh phi hành Hoàng cảnh đỉnh phong, mặc dù không thể dùng để chiến đấu, nhưng dùng để phi hành, Hoàng cảnh bình thường muốn đuổi kịp cũng vô cùng khó khăn!
Ngồi ở cách đó không xa, thấy thiếu niên tò mò nhìn binh khí hình thoi, Bích Nhi giải thích.
– Chức Nữ toa? Thần binh Hoàng cảnh đỉnh phong?
Nhiếp Vân hít một ngụm khí lạnh.
Hắn vốn tưởng rằng món binh khí này đánh chết cũng chỉ Hoàng cảnh sơ kỳ, không nghĩ tới là Hoàng cảnh đỉnh phong, có thể luyện chế loại binh khí này, Bích Lạc tiên tử rốt cuộc là thực lực gì?
– Ha hả!
Thấy hắn giật mình, Bích Nhi tràn đầy cao hứng.
Thiếu niên trước mắt này, tuổi không lớn lắm, lại giống như lão đầu vậy, cực kỳ trầm ổn, có thể để cho hắn kinh ngạc một cái, cũng coi như thỏa mãn.
Biết cấp bậc của thần binh phi hành, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn về phía Bích Lạc tiên tử cách đó không xa, chỉ thấy nàng tử y lung lay, tựa như tiên nữ hạ phàm.
Không thể không nói, vẻ đẹp của nàng so với Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng không kém chút nào, cho dù Nhiếp Vân tâm như chỉ thủy, thấy cũng không nhịn được động tâm.
Người trước mắt này tuyệt đối là vưu vật, mặc dù nhìn có chút trong trẻo lạnh lùng, nhưng mọi cử động mang xinh đẹp cùng u nhã, làm cho không người nào có thể kén chọn.
– Đây chính là Kim Nguyên phường!
Phi hành một hồi, chưa đủ mấy chục hô hấp, Chức Nữ toa rung một cái, chậm rãi ngừng lại, Bích Lạc chắp hai tay ở sau lưng, nhàn nhạt nói.