Âm hồn sống lại không còn nhớ kiếp trước, bởi ba hồn bảy vía đã vỡ rụng, Vạn Chú đạo quân bổ túc toàn bộ thần hồn cho họ cũng chỉ tương đương tái tạo một sinh mạng, không phải cố nhân ngày trước.
Nhưng Vạn Chú đạo quân lại xem những người này quan trọng hơn hết thảy, hắn tạo ra mười tám chư thiên Đãng Hồn Lĩnh, bảo hộ bọn họ, cung cấp nơi ở cho họ sinh tồn, hiện tại mười tám chư thiên Đãng Hồn Lĩnh cực kỳ phồn vinh hưng thịnh.
Khi ba người Kế Đô, Thánh Ma cùng Quỷ Nhung đi tới Đãng Hồn Lĩnh, đột nhiên trong lòng chợt lạnh, chỉ thấy mười tám chư thiên hoàn toàn rơi vào tịch diệt, đủ loại kiếp quang tàn sát, kiếp vũ giáng xuống ăn mòn hết thảy, đại ma bàn lăn lộn như lốc xoáy, cắn nuốt sạch sẽ, tiếng trống tận thế đoạt lấy tính mạng mọi người!
Mười tám chư thiên đã biến thành một mảnh tuyệt địa, chư thiên rách nát, trời sập hãm, tinh tú tan biến, tinh hệ gãy vụn, ngân hà hóa thành tro tàn, sinh linh tử vong nhiều vô số kể!
Trong mười tám chư thiên có hàng triệu triệu sinh linh, hiện giờ đã diệt sạch chín thành!
– Sao lại như vậy?
Kế Đô thất thanh.
– Vạn Chú đạo hữu ở nơi này!
Thánh Ma đột nhiên chỉ vào nơi xa, chỉ thấy Vạn Chú Thiên Chung treo cao, tiếng chuông chấn động không dứt, đẩy lùi kiếp quang cùng kiếp vũ, triệt tiêu tận thế kiếp âm. Nhưng Vạn Chú Thiên Chung chỉ có thể bảo hộ một người không bị tịch diệt kiếp tiêu diệt, mà dưới chuông lại có trăm vạn sinh linh bị tịch diệt kiếp hoành hành, làm Vạn Chú Thiên Chung tràn đầy vết rách, lung lay sắp đổ, tùy thời có thể vỡ rụng!
– Lên!
Kế Đô gầm vang, Sát Đạo Đồ trướng lớn, đột nhiên áp xuống trấn trụ tịch diệt kiếp, đem tịch diệt kiếp trấn áp một mảnh lớn. Kế Đô hừ một tiếng, Sát Đạo Đồ chấn động không dứt, khó thể trấn áp tịch diệt kiếp.
Hắn không thuộc về Chú Đạo thời đại, không có mặt trong kiếp số, nhưng lực phản chấn của tịch diệt kiếp khiến cho hắn không thể thừa nhận!
Thánh Ma cùng Quỷ Nhung ra tay tương trợ, cuối cùng trấn áp một mảnh tịch diệt kiếp, thúc giục Sát Đạo Đồ đi tới chỗ Vạn Chú Thiên Chung, bá một tiếng đem Vạn Chú đạo quân cùng cả trăm vạn sinh linh thu vào trong đạo đồ.
– Đã chết, đã chết…
Vạn Chú Thiên Chung ầm ầm phá nát, thân thể Vạn Chú đẫm máu ngã nhào dưới đất, ngây ngốc như tượng gỗ, đột nhiên gào to, khóc tê tâm liệt phế:
– Con ta đã chết, tuy hắn không nhận ra ta là cha hắn, nhưng hắn chính là con ta, hắn đã chết…
Kế Đô trầm mặc, hắn biết khi Vạn Chú đạo quân tái tạo sinh linh thời đại Chú Đạo thì đã tiếp tục tái tạo tiểu nhi tử mà hắn thương nhất, nhưng thần hồn đã khác, sinh linh kia cũng không nhận thức hắn là cha, nhưng Vạn Chú vẫn đối đãi hắn như con mình.
Mà nay, tâm huyết hơn tỷ năm của hắn hoàn toàn hóa thành ảo ảnh.
– Tại sao lại như vậy?
Thánh Ma lẩm bẩm:
– Ta cảm giác được kiếp số của ta cũng gần, vì sao đột nhiên lại bạo phát…
Sắc mặt Kế Đô, Quỷ Nhung cùng Thánh Ma đều ngưng trọng, nhìn ra bên ngoài Sát Đạo Đồ, giờ phút này trong Sát Đạo Đồ chỉ còn lại trên dưới trăm vạn người, mà Vạn Chú đạo quân bị trọng thương thật nặng, đạo tâm khô bại hoàn toàn, hiện tại chỉ có ba người bọn họ ứng đối trường hạo kiếp này mà thôi.
Chỉ thấy Sát Đạo Đồ bay đi nơi nào, tịch diệt kiếp cũng tùy theo mà đến, như hình với bóng, âm hồn bất tán, luôn bao phủ chung quanh không cách nào thoát khỏi.
– Sự tình không ổn.
Kế Đô thở ra một hơi dài, thấp giọng nói:
– Vạn Chú Thiên Chung vì bảo vệ trăm vạn người độ kiếp đã bị kiếp số đánh vụn, hiện giờ chúng ta cũng không có pháp lực cường đại như vậy có thể trấn áp được tịch diệt kiếp của Chú đạo thời đại, dù sao đây là tịch diệt kiếp của thời đại kia, nếu không tiêu diệt Vạn Chú cùng trăm vạn sinh linh này nhất định sẽ không bỏ qua. Nếu mời những đạo quân khác tới tương trợ, như vậy thực lực bên chúng ta sẽ yếu vài phần, chỉ sợ sẽ bị Đạo Tàng diệt trừ…
– Là bởi vì ta mới đưa tới trận kiếp số này sao? Là bởi vì ta mới tiêu diệt mười tám chư thiên Đãng Hồn Lĩnh sao…
Vạn Chú đạo quân đờ đẫn, đột nhiên cười ha ha, thả người nhảy ra ngoài Sát Đạo Đồ, kêu lên:
– Ta chết đi sẽ không còn kiếp số! Ngươi đem con ta trả trở về!
Mấy người Kế Đô vội vàng ôm lấy hắn, kéo hắn trở lại.