– Vô Cực điện chủ, ngươi can thiệp Tiên Đạo thời đại, thậm chí gợi lên hai mươi hai kiếp ba hủy diệt thời đại này, đã không còn xứng đáng làm điện chủ Đạo Quân điện!
Vô Cực đã khôi phục thân thể, nghe vậy cười lạnh nói:
– Nguyên Mẫu, tôn chỉ của ngươi đã lạc hậu. Hơn trăm tỷ năm, hai mươi hai thời đại, Đạo Quân điện chưa từng có người tiến vào chung cực đại đạo, tôn chỉ của thần điện căn bản chính là một sai lầm! Mà tôn chỉ của ta, có thể bước vào chung cực đại đạo! Ai cao ai thấp liếc mắt liền rõ ràng! Đến nỗi ngươi nói đuổi ta ra khỏi Đạo Quân điện, ha ha, hiện giờ trong thần điện đều là người của ta, mà ngươi cô độc. Như thế nào đuổi ta đi ra? Ngược lại nếu ta đuổi ngươi, chỉ sợ không có người nào nói chuyện thay ngươi!
Sắc mặt Nguyên Mẫu trầm xuống, cười nói:
– Năm đó ta đưa ngươi vào Đạo Quân điện, xem ra thật là một sai lầm. Vô Cực, điện chủ sáng lập thần điện còn tại, ngươi không đuổi được ta, hôm nay ta cũng không tính toán với ngươi, chỉ cần ngươi tán đi kiếp ba, ta sẽ không can thiệp ngươi. Nếu ngươi không tiêu tan kiếp ba, hôm nay ta chỉ có thể đuổi ngươi ra ngoài.
Trong lúc nói chuyện hai người vẫn thầm giao phong, đều đang cố gắng cướp lấy quyền chưởng khống thần điện.
Hai người không ngừng giao phong pháp lực trong thần điện, tranh chấp kịch liệt, mà Giang Nam cũng xen vào bên trong, cố gắng đuổi Vô Cực ra ngoài.
Đúng ngay lúc này, lại một cỗ lực lượng dũng mãnh tràn vào thần điện, rõ ràng là Đạo Không xâm nhập, viện trợ Vô Cực thiên tôn.
Bốn thiên tôn đứng trước điện, tranh chấp ngôn ngữ, nhưng bốn cỗ lực lượng không ngừng chinh chiến, sát khí lẫm nhiên.
Uy lực Đạo Quân điện quá mạnh mẽ, nhất định phải nắm trong tay, nếu không giao cho kẻ khác ai cũng sẽ lo lắng.
Mà vào lúc này nhóm người Luân Hồi lại đem pháp lực của mình truyền vào thần điện, mười bốn đạo tôn lại thêm bốn mươi bảy đạo quân là một cỗ lực lượng không thể khinh thường!
Vô Cực cùng Đạo Không được họ viện trợ, dần dần chiếm cứ thượng phong, nhưng Giang Nam cùng Nguyên Mẫu lại phòng thủ, muốn đuổi hai người đi ra thật khó khăn.
Mọi người không ngừng giằng co, tiếp tục tranh chấp, đây là hành động bất đắc dĩ, bởi vì Đạo Quân điện không bị lạc ấn, chỉ có dùng sức mạnh đi chiếm lĩnh, mặc dù là ai cũng không thể đem thần điện làm của riêng.
Giang Nam quay đầu nhìn lại Tiên Đạo thời đại, chỉ thấy Tịch Diệt đang giao chiến kịch liệt cùng Đế Tôn, cuộc chiến đã vô cùng căng thẳng.
Đế cùng Tôn dùng nguyên thần cùng pháp bảo của mình định trụ chín mươi chín chư thiên, đem dư ba chiến đấu của ba người phong tỏa, miễn phá hủy thế giới bên ngoài.
Tịch Diệt đạo nhân cũng không tầm thường, trước khi chư thiên bị phong ấn, hắn đã kịp thời thả Thần Mẫu ra ngoài giao vào trong tay Đạo Tàng đạo quân quản lý.
Ba người đại chiến trong chín mươi chín chư thiên, thế giới thụ cùng Hồng Mông Thanh Liên đem chư thiên biến thành sân nhà của họ, cực kỳ bất lợi cho Tịch Diệt đạo nhân.
Hiển nhiên Đế cùng Tôn đã sớm có kinh nghiệm đối phó Tịch Diệt đạo nhân, hai người không ngừng dùng hồng mông khai thiên cùng nguyên thần khai thiên phá giải Tịch Diệt đại đạo, mà Tịch Diệt thúc giục Ma Cổ cùng Tịch Diệt Thiên Luân vẫn không thấm vào đâu, thậm chí không ngừng thúc giục chung cực tịch diệt sồ hình diệt hết đại đạo, nhưng pháp lực hai người kia đã siêu việt hắn, bởi vậy hắn đã bị hai người toàn diện trấn áp.
Ma Cổ cùng Tịch Diệt Thiên Luân bị đánh đầy vết rách, tùy thời đều có thể phá nát, nguy trong sớm tối.
– Xem ra Tịch Diệt hẳn phải chết không nghi ngờ, nếu hắn chết, chung cực tịch diệt kiếp sẽ vĩnh viễn không đến đi?
Giang Nam như có suy nghĩ gì, đột nhiên trong lòng rùng mình:
– Hai mươi hai kiếp ba viễn cổ tăng nhanh thêm tốc độ tập kích Tiên giới! Đã xảy ra chuyện gì?
Trong lòng hắn khiếp sợ, chỉ thấy kiếp ba không ngừng tràn lên, gia tốc phóng mạnh về Tiên Đạo thời đại, Vô Cực, Đạo Không cùng nhóm đạo tôn đang tranh giành quyền chưởng khống Đạo Quân điện, không rảnh thúc giục Vô Cực Đạo Trác kéo hai mươi hai kiếp ba, như vậy kẻ gợi lên kiếp ba lại là ai?
– Không thể nào là Tịch Diệt đạo nhân, hắn tự thân khó bảo toàn, như vậy kẻ gia tốc kiếp ba rốt cục là người phương nào?
Trong đầu Giang Nam lóe lên như tia chớp, trên mặt Vô Cực cũng hiện ra thần sắc kinh nghi bất định, hiển nhiên hắn đã chú ý tới kiếp ba dị thường.
Trong chín mươi chín chư thiên, mười bảy chiếc chuông trên Tịch Diệt Thiên Luân không ngừng chấn động, trợ giúp Ma Cổ trào ra uy lực tịch diệt kiếp chung cực cuối cùng.
Kiếp ba càng ngày càng gần, uy lực hai kiện pháp bảo không ngừng tăng cường, tuy rằng không thể đối kháng cùng Đế Tôn, nhưng chỉ tính từ uy lực đã tăng lên suốt mấy thành!