Kế Đô trầm ngâm một thoáng, lấy ra Hỗn Nguyên Tam Thiên Sát Đạo Đồ giao cho nàng, nói:
– Tịch Diệt đại đạo là khắc tinh toàn bộ đại đạo, giao thủ cùng người của Tịch Diệt đại đạo dù cho tu vi ngang nhau cuối cùng vẫn sẽ bại vong trong tay đối phương. Thực lực của ngươi không kém, nhưng còn chưa đủ chạy thoát sự đuổi giết của Đạo Tàng, đạo đồ này ta trải qua hơn tỷ năm tế luyện, cách đây không lâu được phụ thần truyền thụ, rốt cục luyện thành linh bảo, ngươi mang theo, Đạo Tàng không giết được ngươi.
Sắc mặt Nguyệt Bột ngưng trọng, thu lấy Sát Đạo Đồ, lập tức chạy đi Tiên giới, hơn mười ngày sau quả nhiên trong hư không truyền ra chân khí thối rữa, xuất hiện năm tịch diệt đạo quân, chính là đạo quân tiền sử mà Tịch Diệt đạo quân chế tạo, hướng nàng giết tới.
Nguyệt Bột dùng Sát Đạo Đồ giết ra trùng vây, không ngờ lại rơi vào trong mai phục khác, bị mấy tịch diệt đạo quân suất lĩnh mấy ngàn vạn Tịch Diệt thú cùng cường giả vây công.
Nguyệt Bột toàn lực thúc giục Sát Đạo Đồ, may mắn giết ra trùng vây, kết quả lại bị chi đại quân ngăn lại, Nguyệt Bột hợp đánh một trận tử chiến, bị trọng thương, cơ hồ chết trong đại quân, may mắn Kế Đô xa xa thúc giục Sát Đạo Đồ trợ nàng đột phá một tòa sát trận.
Liên tục ba lượt chặn giết làm Nguyệt Bột mỏi mệt không chịu nổi, hơn nữa còn bị thương nặng, nhìn thấy đã sắp tới Tiên giới, đột nhiên phía trước tinh kỳ tung bay, lại có một chi đại quân xuất hiện.
Nguyệt Bột không khỏi tuyệt vọng:
– Mạng ta xong rồi!
– La Sát nữ đế, chúng ta phụng mệnh Quỷ bà bà ở đây chờ ngươi.
Một đạo quân từ trong đội ngũ đi ra, cười nói:
– Không nghĩ tới đạo hữu quả nhiên chạy về hướng bên này!
Nguyệt Bột đang định tế lên Sát Đạo Đồ, nhìn thấy người quen, không khỏi mừng rỡ:
– Nguyên lai là Đạo Càn đạo hữu! Quỷ bà bà cho các ngươi chờ ta ở đây sao?
Đạo Càn là sinh linh Đại Tân sinh chứng đạo, cùng vai vế với Nguyệt Bột, hai người từng gặp mặt nhau tại Đại La Thiên.
Đạo Càn vội vàng đón Nguyệt Bột đi vào, nói:
– Quỷ bà bà thần toán, đã tính ra ngươi sẽ tới, lệnh chúng ta tới nghênh đón.
Tiên quân thiên quân dưới trướng hắn đông đảo, binh nhiều tướng mạnh, thật nhiều tướng sĩ chứng kiến dung mạo của Nguyệt Bột thất hồn lạc phách, nhìn chằm chằm vào nàng không dời ánh mắt.
Đạo Càn thu quân về triều, chờ khi đi vào tiên đình của Vân Liên, chỉ thấy quần tiên tập hợp, cả triều văn võ đều đủ mặt, mọi người phân nhau ngồi xuống.
Mọi người nhìn thấy hình dáng của Nguyệt Bột, đều thất thần, thầm khen một tiếng.
Nguyệt Bột gặp qua Vân Liên, hai nữ đế đều là đạo quân, Nguyệt Bột cảm ơn Quỷ Bà Thiên, nói:
– Sư tôn Kế Đô khẩn cầu bà bà tương trợ.
Quỷ Bà Thiên cười hắc hắc nói:
– Một mình lão thân đi đối phó Đạo Tàng chỉ tàm tạm mà thôi, muốn nắm chắc chi bằng đi mời Càn Khôn tiểu tử.
Trong lòng Nguyệt Bột chấn động, vội vàng nói:
– Là Tiềm Long quân sư dưới trướng Nguyên Thủy thiên tôn năm đó sao?
Quỷ Bà Thiên gật đầu, nói:
– Lão tiểu tử đó mỗi ngày đều nị cùng Bỉ Ngạn nương nương ân ái, luyến tiếc rời núi, chi bằng nữ quân đi cùng ta tới thỉnh hắn.
– Việc này không nên chậm trễ, mời bà bà mau chóng khởi hành!
Qua không lâu, Nguyệt Bột mang theo Quỷ Bà Thiên đi tới thánh cảnh của Bỉ Ngạn nương nương, Bỉ Ngạn tự mình tiếp đãi, cười nói:
– Bà bà vì sao mà đến?
– Đến mượn nam nhân của nương nương dùng một chút.
Quỷ Bà Thiên cười nói.
Sắc mặt Nguyệt Bột cổ quái, Bỉ Ngạn cũng biết Quỷ Bà Thiên nói chuyện không hề e dè, cười nói:
– Thì ra là thế. Lão gia nhà ta đang nghe khuyển tử giảng đạo, ta gọi hắn đi ra là được.
Nguyệt Bột khó hiểu:
– Lão gia nghe đứa con giảng đạo, đây là đạo lý gì?