Hắn nhìn qua Giang Nam, cười nói:
– Chính là thiên tôn.
Mọi người im lặng.
– Thanh Liên tiên tôn không làm gì được ta.
Giang Nam lạnh nhạt nói:
– Hơn nữa hắn chưa chắc qua được cửa ải của Đạo Không. Đạo Không đã sớm liên thủ với Vô Cực thiên tôn, người kia há không ra tay sao?
Vực ngoại, cuộc chiến giữa hai người đã tới thời kỳ mấu chốt, chỉ thấy hỗn độn hồng mông giờ này đang không ngừng khai mở, Hồng Mông Thanh Liên liên tục khuếch trương, từng đóa hoa nở rộ, hỗn độn tách ra, huyền hoàng diễn biến, thanh khí nổi lên trọc khí trầm xuống, thủy phong hỏa xuất hiện, nhật nguyệt tinh thần lại sinh ra.
Tuy thế công Đạo Không vẫn vô cùng mãnh liệt, nhưng không gian hỗn độn ngày càng ít, cuối cùng đều bị mở mang đi ra, nơi ở cuối cùng của Hỗn Độn cổ thần bộ tộc không còn sót lại chút gì!
Theo điểm này liền có thể thấy được, Thanh Liên đích xác hơn hắn một đường!
Cùng lúc đó, Hồng Mông Thanh Liên bắt đầu tập kết thiên địa lực lượng áp chế Đạo Không!
– Đạo hữu, không bằng ngươi chuyển kiếp đến Tiên giới, ngươi vẫn là thiên tôn, như thế nào?
Thanh Liên cười nói.
Đạo Không hừ một tiếng, sắc mặt ngày càng ngưng trọng.
Đúng vào lúc này, trong Tiên giới, đột nhiên một đạo ngân quang bắn nhanh mà đến, phút chốc xuyên qua thế giới thụ, thẳng tới Đại La Thiên.
Giang Nam tâm niệm vừa động, Đại La Thiên vỡ ra một đường, tùy ý cho đạo ngân quang xuyên qua.
Đương…
Ngân quang bắn thủng phòng ngự của Hồng Mông Thanh Liên, nện lên gáy Thanh Liên tiên tôn, đem hắn tạp đến lảo đảo…
Đạo ngân quang đánh trúng Thanh Liên, nhất thời hiện hình, là một chiếc dũa ngân quang lóng lánh, mạnh mẽ trướng lớn, ngân trác hiện ra thời không như hắc động, hướng Thanh Liên nuốt tới!
Hắc động trong ngân trác không chỉ một tầng, mà là hai mươi hai tầng, tựa hồ thông suốt hai mươi hai thời đại tiền sử, truyền ra lực hấp xả khủng bố kinh người, thậm chí cả tam thánh trên đỉnh đầu Thanh Liên đều không thể đứng yên, hô một tiếng liền bị kéo vào trong ngân trác, trực tiếp bị thời không lực lượng nghiền diệt thành tro!
Thanh Liên cũng không thể đứng vững, cơ hồ bị kéo vào trong ngân trác.
Hồng Mông Thanh Liên tỏa sáng hào quang, tầng tầng lớp lớp liên hoa tràn ra, chỉ thấy cánh hoa như vũ trụ nở rộ, không ngừng đối kháng lực hấp xả của ngân trác, làm cho ngân trác không thể cắn nuốt chính mình.
– Vô Cực thiên tôn!
Thanh Liên đứng vững thân hình, hừ lạnh một tiếng, Hồng Mông Thanh Liên bắn về phía trước, ngân trác bay ngược, lập tức ngân quang trút xuống như nước, lại hướng Thanh Liên xoắn tới.
Đạo Không đứng vững thân hình, nhưng cũng không cùng ngân trác vây công Thanh Liên, ngân trác cũng lập tức dừng lại, không tiếp tục tấn công.
– Vô Cực đạo huynh, ta đã thất bại.
Đạo Không nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy nơi dừng chân cuối cùng của Hỗn Độn cổ thần bộ tộc đã bị Thanh Liên mở đi ra, hóa thành Tiên giới, thầm than một tiếng, cất bước rời đi, ảm đạm nói:
– Tiên tôn, ta cùng Vô Cực đạo huynh nếu liên thủ, cho dù thắng ngươi cũng không có gì đáng tự hào, hôm nay từ bỏ, ngày khác sẽ tới đòi lại nhân quả.
Thanh Liên vắng lặng, thu Hồng Mông Thanh Liên, cười nói:
– Ngươi có Vô Cực thiên tôn tương trợ, ta cũng có Đế Lân giúp đỡ, nếu tiếp tục động thủ các ngươi cũng không địch lại. Vô Cực thiên tôn, hôm nay ngươi đánh ta một kích, ngày sau ta cũng muốn cùng ngươi kết thúc nhân quả.
– Tùy thời phụng bồi!
Ngân trác ngày càng nhỏ, thanh âm Vô Cực thiên tôn từ bên trong truyền đến, sau đó hóa thành đạo ngân quang đi xa.
Thanh Liên nhìn về hướng Đại La Thiên, chỉ thấy Đại La Thiên đã thu nhỏ lại, mà thế giới thụ cũng khôi phục như thường, vừa rồi nếu không có Đại La Thiên cùng thế giới thụ bảo hộ, chỉ sợ trong Tiên giới trăm họ lầm than, tử thương vô số.