Miêu Nghị:
– Ta sợ ngươi hiểu lầm ta đang lợi dụng ngươi, nên không biết phải mở miệng thế nào đây.
Phi Hồng:
– Đại nhân quá lo lắng rồi, hiện tại tình huống của Phi Hồng thế nào, chỉ cần có giá trị lợi dụng, giúp đỡ được đại nhân mới là việc khiến Phi Hồng vui sướng nhất, nếu không thì Phi Hồng cứ nghĩ rằng mình chỉ là một thứ cặn bã vô dụng mà thôi.
Miêu Nghị phất tay ra sau lưng, một chiếc ghế dài ngay lập tức được đặt lên trên cồn cát, hắn ôm lấy phần eo mềm mại của Phi Hồng để hai người cùng ngồi xuống, sau một lúc trầm ngâm, hắn mới nói chậm rãi:
– Gần đây ta mới biết được tin tức, hai năm sau là đại thọ năm mươi vạn năm của Hạ Hầu Thác, tám chín phần thì bệ hạ sẽ tổ chức tiệc chúc thọ cho Hạ Hầu Thác tại Ngự Viên, đến lúc đó ta muốn đi vào trong Ngự Viên.
Phi Hồng cảm thấy khá kỳ lạ, nên hỏi lại:
– Có phải đại nhân muốn đi chúc thọ Hạ Hầu Thiên Ong không?
Miêu Nghị lắc đầu.
– Không phải vậy, mặc dù ta cũng muốn xuất hiện ở nơi đó để chúc thọ cho hắn, nhưng hiện tại ta đã không còn là Tổng Trấn Ngự Viên nữa, mà là Tổng Trấn Quỷ Thị, căn bản là không có tư cách đi vào trong Ngự Viên, Khấu gia cũng sẽ không đưa ta đi vào đó, vì vậy ta nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có mỗi Lục Bà Bà mới giúp ta đi vào đó thuận lợi thôi, bởi vì ta mới cần ngươi nói giúp ta một tiếng với Lục Bà Bà.
Nàng còn tưởng là việc gì khó khăn lắm, thì ra chỉ có vậy thôi. Phi Hồng trầm ngâm:
– Quan hệ giữa thiếp thân và Lục Bà Bà cũng không tệ. nếu đại nhân chỉ muốn tiến vào Ngự Viên, nể mặt mũi Lục Bà Bà, không cần chờ đến ngày đại thọ Hạ Hầu Thiên Ông đâu, vẫn có thể đi vào.
Miêu Nghị lắc đầu lần nữa:
– Ngươi không hiểu ý của ta nói rồi, ý ta là muốn tiến vào Ngự Viên ngay lúc đại thọ Hạ Hầu Thác kìa.
Lúc này Phi Hồng hơi chần chừ nói:
– E rằng canh phòng của Ngự Viên lúc đó sẽ vô cùng sâm nghiêm, không dề dàng đi vào đâu.
Miêu Nghị:
– Vì thế mới cần ngươi phối hợp đó, Phi Hồng:
– Đại nhân cần thiếp thân làm như thế nào?
Miêu Nghị:
– Ta nhớ ngươi đã từng nói, hàng năm ngươi đều liên hệ với Lục Bà Bà mội lần, vì để không khiến người khác nghi ngờ. Bây giờ trong thời gian hai năm này, ngươi tiến hành điều chỉnh thời gian liên hệ, miễn làm sao có thể diễn ra trước đại thọ chừng vài ngày, để chúng ta có thể tiến vào Ngự Viên trước đó một chút.
Phi Hồng hoài nghi nói:
– Chỉ cần làm như vậy là được à? Miêu Nghị:
– Vấn đề quan trọng ở đây chính là thân phận thám tử Giám Sát Tả Bộ của ngươi, hiện tại vẫn có rất nhiều người chú ý đến ta, kể cả Giám Sát Tả Bộ, vì vậy người của Giám Sát Tả Bộ sẽ không để ngươi ở cạnh ta mất tác dụng đơn giản như vậy, một khi giữa ta và người xuất hiện mâu thuẫn rạn nứt, người tốt nhất có thể điều hòa mối quan hệ giữa hai ta chính là Lục Bà Bà, đến lúc đó ta và ngươi cùng nhau đến viếng thăng Lục Bà Bà một chuyến, có lẽ dưới sự can thiệp của Giám Sát Tả Bộ thì chúng ta có thể tiến vào trong Ngự Viên một khoảng thời gian sẽ không thành vấn đề!
Phi Hồng hơi hơi sửng sốt, giống như đã hiểu ra,thử hỏi:
– Đại nhân muốn để thiếp thân chịu oan ức sao?
Miêu Nghị nhìn nàng, gật đầu thật nhẹ.
– Khổ cho ngươi rồi.
Phi Hồng mỉm cười.
– Không có vấn đề gì đâu, chỉ là diễn kịch giả oan ức mà thôi, thiếp thân chỉ sợ diễn không tốt, xin đại nhân chỉ rõ thiếp thân phải làm thế nào mới đúng?
Miêu Nghị lập tức giải thích cực kỳ kỹ càng, sau khi nghe xong, trong lòng Phi Hồng ấm áp, chậm rãi rúc vào trong lồng ngực Miêu Nghị. Nàng thực sự hiểu rõ rằng Miêu Nghị làm vậy cũng là để bảo vệ nàng thôi, không muốn Giám Sát Tả Bộ biết rõ nàng đã bị bại lộ thân phận rồi, nếu không thì hắn sẽ không sắp xếp kế hoạch tỉ mỉ chu đáo đến vậy, Miêu Nghị hoàn toàn có thể dùng mọi cách để đạt mục đích của mình, chẳng cần quan tâm Phi Hồng có vì việc này bị vạch trần thân phận hay không.