– Bắt tiểu Cầu Long Thú lại không nên giết, nghĩ biện pháp hỏi rõ trên tế đàn có trận pháp hay không, rốt cuộc là tình huống gì!
Nhiếp Vân nói.
Mặc dù những Cầu Long Thú này từng dùng trận pháp vây khốn nhóm người mình, nhưng thủy chung không có hạ sát thủ, cho nên kế sách mới vừa rồi chỉ vì hỏi ra tình huống tế đàn, mà không phải giết hại, có thể không thương hại đối phương, liền tận lực không nên thương tổn.
– Ân!
Chí Hào tướng quân gật đầu.
Ý nghĩ của hắn không giống Nhiếp Vân, hắn thấy, chỉ có tiểu Cầu Long Thú sống mới có thể làm cho hai Cầu Long Thú trưởng thành ném chuột sợ vỡ bình, tâm tồn kiêng kỵ, còn chết, ngược lại không có bất kỳ tác dụng nào.
– Đây là Hoàng Ngự Giáp Phù!
Thương nghị xong, chế định tốt kế sách, Chí Hào tướng quân lấy ra một ngọc phù đưa cho Nhiếp Vân:
– Vận chuyển lực lượng vào, trong nháy mắt sẽ kích hoạt, ngọc phù này có thể sử dụng ba lần, mỗi lần đều là mười hô hấp…
Giảng giải phương pháp sử dụng Hoàng Ngự Giáp Phù xong, Chí Hào tướng quân nhướng mày, nhìn quanh một vòng, ánh mắt rơi vào trên người một con tiểu Cầu Long Thú.
Chính là con trước ngực có vết sẹo.
– Động thủ!
Biết thời gian kéo càng dài càng phiền toái, khẽ quát một tiếng, thân hình của Chí Hào tướng quân thẳng tắp vọt ra, cả người giống như tia chớp, thời gian nháy mắt liền đến trước mặt tiểu Cầu Long Thú.
Rống!
Mới vừa rồi đối thoại, đều là truyền âm, Cầu Long Thú không biết mấy người kia đang thiết kế bọn nó, lúc này đột nhiên thấy Chí Hào tướng quân xuất hiện ở trước mắt, tất cả đều sốt ruột la lên.
Nhất là tiểu Cầu Long Thú, trong mắt lóe lên ý khủng hoảng, theo bản năng lui về phía sau.
– Đến đây đi!
Ánh mắt của Chí Hào tướng quân chợt lóe, chưởng như sấm bắt xuống.
Rống!
Động tác của Chí Hào tướng quân lập tức để cho hai Cầu Long Thú trưởng thành cảm nhận được khủng hoảng, đồng thời gầm to vọt tới.
Quả nhiên giống như bọn họ đoán, sử dụng phương pháp vây Nguỵ cứu Triệu, công kích tới đám người Nhiếp Vân.
Trong đó một con, móng vuốt như gió, thẳng tắp tìm tới Nhiếp Vân.
Đã sớm đoán được tình huống như vậy, Nhiếp Vân cũng không hoảng hốt, giơ Hoàng Ngự Giáp Phù trong tay, quán thâu lực lượng vào.
Ông!
Một màn hào quang xuất hiện ở bên ngoài ba người, lực lượng chảy xuôi, tản mát ra lực lượng đặc hữu của cường giả Hoàng cảnh.
Hoàng Ngự Giáp Phù là cường giả Hoàng cảnh tốn hao toàn bộ lực lượng luyện chế, hoàn toàn có thể ngăn cản Vương cảnh viên mãn đánh lén.
Leng keng leng keng!
Móng nhọn đánh vào màn hào quang, phát ra thanh âm sắt thép giao kích, lực lượng của Vương thú viên mãn rất lớn, nhưng thủy chung không cách nào phá vỡ.
– Ha ha, nằm xuống đi!
Nơi này công kích, cũng tiến vào mi mắt của Chí Hào tướng quân, biết nên làm như thế nào, lông mày chợt nâng lên, lực lượng trong tay đột nhiên gia tăng.
Ầm!
Sức chiến đấu cuối cùng cường giả Hoàng cảnh sơ kỳ hoàn toàn hiện ra ở trước mặt mọi người, lực lượng giống như mưa rơi, hoàn toàn bao phủ tiểu Cầu Long Thú vào bên trong, vô luận người sau giãy giụa như thế nào cũng khó trốn thoát.
Rắc rắc!
Lực lượng khổng lồ chèn ép, tiểu Cầu Long Thú cũng không kiên trì nổi nữa, đầu gối mềm nhũn, thân thể té xuống đất, hoàn toàn bị vây khốn.
Nghe Nhiếp Vân giao phó, chẳng qua là vây khốn, mà không đả thương nó.
– Dừng tay, nếu không ta liền giết tên tiểu tử này…
Biết Cầu Long Thú trưởng thành khẳng định có thể nghe hiểu ngôn ngữ nhân loại, Chí Hào tướng quân vung tay, trường thương xuất hiện, đặt ngang ở nơi cổ họng của tiểu Cầu Long Thú, thanh âm vang lên.
– Rống…
Nghe nói như vậy, hai con Cầu Long Thú trưởng thành đồng thời kêu gào, động tác tấn công đám người Nhiếp Vân ngừng lại, không dám nhúc nhích.
Giống như đám người Nhiếp Vân đoán, tiểu Cầu Long Thú này chính là hài tử của chúng, đối mặt hài tử bị uy hiếp, chúng không dám làm ra cử động quá mức.
– Qua đi!
Thấy kế hoạch thành công, Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng cười một tiếng, mang Bích Nhi cùng Phí Đồng đi tới bên cạnh Chí Hào tướng quân.