Ngay lúc Lam Lam định trả lời câu hỏi, thì cánh cửa phòng cấp cứu bất chợt mở ra.Lam Lam nhanh đi lại
“Cô ấy sao rồi bác sĩ?”
Vị bác sĩ bước ra liền tháo khẩu trang ra mím môi nhẹ trả lời.
“Cô ấy không sao….Do thai nhi mới mấy tháng đầu vẫn còn chưa khỏe mạnh,cho nên việc ngất xỉu rất thường xảy ra.Khi nào cô ấy tỉnh lại, cô hãy nói lại với là cô ấy hãy cẩn thận hơn một chút là được”.
“Vâng tôi cảm ơn bác sĩ “.
Sau khi đồng nghiệp của mình đi rồi,Thi Thi mới nhận ra người nằm trong phòng cấp cứu không phải ai khác mà chính là cô người mẫu mà trước đó xảy ra tin đồn với Lục Diệp Bằng.
Cô cũng chưa hiểu từ khi nào mà Lam Lam lại chơi thân với tình địch của mình đến như vậy..
Còn cái thai trong bụng của Bella…. Không lẽ là của Lục Diệp Bằng?
Nếu như vậy,em gái của cô có phải là đã mất trí rồi không?
Lam Lam tâm linh tương thông liền hiểu ánh mắt của Thi Thi đang nhìn mình với trong đầu mang nhiều sự nghi vấn.Cô lập tức lên tiếng ngay.
“Chị đừng suy nghĩ xấu về chồng của em chứ?”
“Em hiểu chị đang nghĩ gì, thì mau trả lời cho chị biết.Rốt cuộc cô gái đó mang thai với ai? Không phải Lục Diệp Bằng sao?”
Trong lòng Lam Lam có chút bực mình,khi ai trong nhà đều nghĩ xấu về anh.Cô nhịn không được liền lên tiếng biện minh mà không hề suy nghĩ câu nói của mình.
“Chồng em không giống như chồng của chị đâu, Diệp Bằng và cô gái kia không hề có gì với nhau.Anh ấy tuyệt đối sẽ không có gì với một người phụ nữ nào khác”.
Thi Thi tinh ý trong câu nói của Lam Lam, cô nhạy bén liền hỏi.
“Em nói chồng chị là sao? Chồng em không giống chồng chị là có ý gì đây?”
Lam Lam chợt cứng họng,đơ cả người.
Cô tự chửi thầm trong bụng mình tại sao nói những lời như vậy với chị ấy chứ?
Chị Thi Thi là người rất thông minh, lại đa nghi khó lòng qua mặt được vậy mà cô lại nói chuyện này với chị ấy.Chắc chắn trong đầu chị ấy đang có nhiều nghi vấn.Cô phải làm sao bây giờ đây?
Thi Thi im lặng, đang chờ câu trả lời từ em gái.Cô nhận ra tay của Lam Lam đang chảy ra rất nhiều mồ hôi, dường như sự nghi ngờ từ bữa giờ cô đã dần có thể đoán ra.
Lam Lam đã biết chuyện gì đó về chồng của cô, nhưng lại không muốn cho cô biết.Vậy rốt cuộc đó là chuyện gì, cả hai đang có chuyện gì giấu cô vậy?
Bíp.
Đúng lúc này có một tiếng động vang lên.
Là máy tín hiệu dành cho các bác sĩ trong túi áo của Thi Thi kêu lên,phá vỡ bầu không khí đang căng thẳng như thế này và nó cũng đã cứu Lam Lam một mạng.
Thi Thi lấy ra xem,nhanh chóng cất vào.
Lam Lam thầm cảm ơn ông trời vì sự đúng lúc này.
“Chị có việc thì đi đi,em không sao”.
Thi Thi chưa bỏ qua, cô nhanh chóng đứng lên liền ra lệnh.
“Em đã sẵn đến đây rồi thì nhân lúc đợi Bella tỉnh dậy,em hãy chờ chị….Chị muốn biết sự thật” Câu nói cuối cùng Thi Thi dằn mạnh từng chữ.
Dứt lời cô liền rời khỏi.
Lam Lam thở phào nhẹ nhõm.Nhưng trái tim của cô vẫn còn đập rất mạnh.
Có lẽ chuyện này cô không thể nào giấu chị ấy được nữa rồi!Nhưng cô mà nói ra, thì cô chắc chắn hai người này sẽ ly hôn.
Cô phải biết tính làm sao đây?
Lam Lam trầm mặc suy nghĩ,ngay sau đó cô bèn rút điện thoại ra gọi cho một người.
Bên kia nhanh chóng bắt máy.Lam Lam liền đi thẳng vào vấn đề.
“Không xong rồi! Chúng ta phải triển khai kết hoạch,mau chóng kết thúc đống rắc rối này đi”.
Sau đó cô cúp máy, rồi cô xem tình hình của Bella.Nhận thấy cô ấy vẫn ổn, nhưng chưa có dấu hiệu tỉnh lại cô liền nhờ cô hộ lý chăm sóc cho cô ấy cho đến khi nào cô ấy tỉnh lại thì điện thoại cho cô.
Rồi Lam Lam nhanh chóng đi về, vì bây giờ cô mà giáp mặt với Thi Thi chắc chắn người chị này của cô sẽ không bao giờ buông tha cho cô đến khi cô nói hết cho chị ấy nghe thì thôi!
Khoảng hơn bốn tiếng đồng hồ trôi qua, cuối cùng Thi Thi cũng đã phẫu thuật xong.Cô cũng đã thừa biết Lam Lam sẽ trốn về, nhưng cô cũng không hề quan tâm.Vì dù sao ngày mai cô cũng sẽ gặp Lam Lam tại buổi lễ hiệp hội.Đáng lẽ cô không đi, nhưng vì em gái của cô đang có chuyện mờ ám đang giấu cô,nhất định vào ngày mai cô phải đi đến đó để gặp em gái của mình.
Sau mấy tiếng đồng hồ,Bella cũng đã tỉnh lại.Vừa mở mắt ra, người cô gặp không phải là Lam Lam mà là chị của cô ấy.
Thi Thi vợ của Tổng Giám Đốc Lục Thị,đương nhiên cô đã biết từ lâu.
Thi Thi khoanh tay lại, ngồi ngay ngắn trên ghế.Thấy Bella đã tỉnh, cô khẽ cong khóe môi lên.
“Cô thấy trong người như thế nào rồi?”
Bella nhìn xung quanh,trong đầu chợt nhớ trước khi cô lên cơn đau bụng và ngất xỉu,rõ ràng là Lam Lam, vậy cô ấy đi đâu rồi?
Còn con của cô?
Bàn tay Bella run rẩy bất chợt đặt lên bụng của mình, trái tim đập mạnh liên tục.
“Con của tôi….Nó có sao rồi?”
“Nó không sao? Cô hãy yên tâm,với lại cô cũng phải giữ gìn sức khỏe,đừng kích động mà làm ảnh hưởng đến đứa bé.” Thi Thi vừa nói vừa đứng lên rót một ly nước đưa đến cho Bella.
Bella nhận lấy liền hốp nhẹ một ngụm.
“Tôi cảm ơn!”
Thi Thi chợt lắc đầu.
“Người cô cảm ơn không phải là tôi mà là Lam Lam, chính em ấy đã đưa cô vào đây”.
Bella biết chứ! Nhưng trong lòng cô thật sự rất ngại khi đối diện với Lam Lam, trước đây cô làm rất nhiều chuyện xấu xa với cô ấy, nếu Lam Lam không đủ thông mình, thì có khi cô ấy chắc chắn sẽ chịu thua và rời xa Lục Diệp Bằng.
“Tôi thật tình muốn nói một lời xin lỗi với chị ấy, thật ra đứa bé trong bụng của tôi không phải của Lục Diệp Bằng,anh ấy chưa bao giờ đụng vào người của tôi.Cả hai chỉ có một mối quan hệ là đối tác trong công việc với nhau thôi”.
Thi Thi cười cười, một nụ cười mang tâm trạng rất nhẹ nhàng.
“Cô đừng sợ, tôi không phải Lam Lam mà nếu Lam Lam có ở đây cũng sẽ cười như tôi thôi!”
Bella chợt không hiểu.
“Ý chị là sao?”
Thi Thi thở dài một hơi,sau đó từ tốn trả lời.
“Lam Lam em gái của tôi sẽ không nhìn cô chết mà không cứu.Em ấy là như vậy, không muốn hơn thua với ai.Cô biết không, nếu tôi đoán không lầm thì nếu như thật sự cô mang thai với Lục Diệp Bằng,em ấy vẫn chọn cứu cô và sau đó sẽ lựa chọn rời đi”
Bella kinh hoàng.
“Sao…? Chị ấy sẽ bỏ đi sao?”
“Ừ….! Sẽ đi đó,với lại em ấy không phải mới rời khỏi Lục Diệp Bằng một lần.Chỉ là lần nào cũng bị cậu ta bắt lại…Lục Diệp Bằng chính là không buông Lam Lam ra được, có lần cậu ấy còn nói nếu Lam Lam vĩnh viễn rời khỏi cuộc đời này, cậu ấy nhất định sẽ đi theo….Cô cùng biết là em gái tôi từng bị bệnh mà có đúng không?”Thi Thi nhìn Bella khẽ hỏi.
Bella không suy nghĩ liền gật đầu nhẹ.
“Lục Diệp Bằng luôn âm thầm ở bên cạnh Lam Lam cho đến khi Lam Lam hoàn toàn khỏi bệnh.Lam Lam đi hai năm,Lục Diệp Bằng đều nắm được tình hình của em ấy…. Chỉ có điều, cậu ấy ngại mẹ của tôi cho nên chỉ âm thầm đứng từ xa.Bây giờ Lam Lam trở về rồi, tôi nghĩ cậu ấy sẽ không bao giờ dám phạm phải sai lầm thêm lần nào nữa.”
Bella hiểu….Thậm chí cô rất hiểu những lời của Thi Thi nói.Cho nên trong lòng cô bây giờ cảm thấy rất có lỗi với Lam Lam, cô biết mình không làm gì sai nhưng lương tâm cô luôn nhắc cô một điều,trước đó đã nhiều lần cô luôn muốn chen chân vào giữa họ.
Cho đến nay, quả thật Trần Chí Huy là người kéo cô ra vũng bùn lầy đó và cũng chính anh ta là người tổn thương cô.Người đàn ông đó thật sự làm cho trái tim của cô tan vỡ từng mảnh,anh xúc phạm cô hết lần này đến lần khác chỉ để thỏa mãn cơn tức giận trong lòng của anh.
Nhưng vì sao chứ?
Anh cũng chưa bao giờ thể hiện rằng anh yêu cô, vì cái gì anh lại lên cơn điên như thế?
Hay là anh đang tức giận khi cô nói cái thai này là của Lục Diệp Bằng,anh là đang sợ cô chen chân làm người thứ ba của hai người họ sao?
Anh tức thay cho Lam Lam sao? Tại sao anh không nghĩ đến anh sẽ có một cơ hội ở bên cạnh cô ấy?
Hay anh vẫn còn một lý do nào khác nữa?