Lúc này, Lưu Nga từ bên ngoài đi vào, thấy Hàn Nghệ đến liền vội vàng chạy lên, nói: “Hàn tiểu ca, ngươi về rồi sao, bàn chuyện làm ăn thế nào rồi?”
Hàn Nghệ đương nhiên sẽ không nói cho họ biết là tìm Tiêu Vô Y, chỉ nói là đi bàn chuyện làm ăn.
Hàn Nghệ nói: “Vô cùng tốt.”
Lưu Nga tò mò nói: “Rốt cuộc là vụ làm ăn gì mà bàn mất một ngày một đêm?”
Hàn Nghệ thần thần bí bí nói: “Làm ăn lớn.”
“Ồ.”
Lưu Nga gật đầu, nói: “Làm ăn lớn gì?”
Hàn Nghệ nói có lệ: “Việc này đến lúc đó tỷ sẽ biết, bây giờ tỷ hoàn toàn có thể ôm ấp hi vọng vào tương lai.”
Lưu Nga mỉm cười, nói: “Hàn tiểu ca, ngươi sẽ không gạt ta chứ.”
Hàn Nghệ nói: “Lưu tỷ, tỷ khôn khéo như vậy, mắt nhìn bốn phương, tai nghe tám hướng, đi đường không phát ra tiếng, ai gạt được tỷ chứ!”
Các nàng Mộng Nhi nghe vậy đều lén bật cười.
Lưu Nga bị Hàn Nghệ trêu chọc, vẻ mặt lúng túng, phun một tiếng sau đó đi vào phòng.
Các nàng Mộng Nhi cũng theo sau mà rời đi.
Bọn họ vừa mới đi, Hùng Đệ và Tiểu Dã đột nhiên ghé sát lại.
“Hàn đại ca, có phải huynh đi tìm đại tỷ tỷ không.”
Hùng Đệ nhún nhún hai vai, cười ha ha không ngừng.
Hàn Nghệ trừng mắt nhìn nhóc mập này, nói: “Đã biết còn hỏi, nhỏ tiếng một chút, đừng để người khác nghe thấy.”
Hùng Đệ vội vàng che miệng, nhìn trái nhìn phải, kéo Hàn Nghệ đi vào phòng, đóng cửa phòng lại, nói: “Hàn đại ca, đại tỷ tỷ có nói gì về đệ không?”
Hàn Nghệ nói: “Đệ còn không biết xấu hổ mà hỏi, ta chẳng phải bảo đệ đừng nói chuyện chúng ta đi Trì Liễu Nhai cho đại tỷ tỷ của đệ biết sao, đệ lại nói ra toàn bộ, bao gồm cả xem ngực, à không, chuyện ta hóa phép nữa, đây không phải là lần đầu đệ bán đứng ta rồi.”
Hùng Đệ nhệch miệng nói: “Hàn đại ca, đệ cũng không muốn, nhưng đại tỷ tỷ thật thông minh, đều đoán trúng.”
Tiểu Dã vội vàng nói: “Hàn đại ca, chuyện này không thể trách Tiểu Béo được, Tiêu tỷ tỷ thật thông minh, Tiểu Béo không phải là đối thủ của Tiêu tỷ tỷ.”
“Ai ui! Ông trời của ta ơi, đệ theo ta lăn lộn lâu như vậy, ngay cả công phu gạt người cũng không học được.”
Hàn Nghệ lắc đầu nguây nguẩy, nói: “Sao này sao ta dám dẫn các đệ ra ngoài lăn lộn đây.”
Hùng Đệ vội vàng nói: “Hàn đại ca, nếu huynh đến chỗ đó thì đừng dẫn đệ theo, vậy thì đệ sẽ không biết, nhưng những chỗ đáng chơi khác, huynh có thể dẫn đệ theo.”
“Ồ! Có lý!”
Trong mắt Hàn Nghệ sáng bừng, tóm lấy Tiểu Béo qua, nhéo gương mặt mập mạp của y, cười ha ha nói: “Không nhìn ra Tiểu Béo đệ rất thông minh nha.”
“Ha ha.” Hùng Đệ cười đến thịt rung động theo, lại nói: “Nhưng mà Hàn đại ca, huynh có đại tỷ tỷ rồi, tại sao phải đến chỗ đó?”
Tiểu Dã lặng lẽ gật đầu.
“Ặc!” Hàn Nghệ ho nhẹ một tiếng, nói: “Đệ hiểu gì chứ, cái này gọi là xã giao. Tuy ta không có ý gì khác, nhưng chuyện này nói qua miệng thì mùi vị đã đổi rồi, hiểu chưa?”
Hùng Đệ nửa hiểu nửa không gật đầu, nói: “Đệ nghĩ hẳn là đệ hiểu rồi.”
“Giỏi lắm!”
Hàn Nghệ gật đầu, lại nói: “Đúng rồi, tiểu phẩm của các đệ luyện đến đâu rồi, ngày mai phải diễn rồi đó.”
Hùng Đệ nói: “Bọn đệ đã luyện xong từ sớm rồi, chỉ đợi lên sân khấu thôi.”
Nói đến tiểu phẩm, vẻ mặt Hùng Đệ liền tự tin, không phải chỉ là nói chuyện thôi sao, đó là chuyện y thích nhất.
Ngày hôm sau, hôm nay nơi khiến người ta chú ý nhất chắc chắn là Phượng Phi Lâu sẽ khai trương lần nữa, tuy rằng chưa được mười ngày trôi qua, nhưng mọi người lại cảm thấy giống như rất lâu vậy.
Có điều nói đi phải nói lại, mọi người đều đã quen rồi, cho dù Phượng Phi Lâu vài ngày lại đóng cửa một lần thì cũng thôi đi, nhưng mỗi lần đều có thể mở cửa lại, hơn nữa mỗi lần mở cửa lại đều có thể mang lại bất ngờ cho mọi người, từ “Bạch sắc sinh tử luyến” lúc ban đầu đến 《 Bán gậy》, cho đến cày Hùng Phi, máy dệt vải Tinh Tinh sau này.
Vì vậy, lần này Phượng Phi Lâu mở cửa lần nữa, mọi người đều lòng đầy mong chờ.
Thật ra in tức đã truyền ra ngoài từ lâu, hôm nay sẽ diễn 《 Bán gậy 2》.
Đây chính là thiên hô vạn hoán mới xuất hiện nha!
Về tin tức của 《 Bán gậy 2》, sáng sớm liền truyền ra ngoài, mọi người cũng đồn đến huyên náo ồn ào, trong lòng vô cùng mong đợi, dù sao thì tiểu phẩm này rất buồn cười, hơn nữa, trên thế gian này hiện nay cũng không ai nghĩ ra được, chỉ có thể trông cậy vào Hàn Nghệ.
Sở dĩ mỗi lần Hàn Nghệ mở cửa đều cho mọi người ngạc nhiên, cũng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi, bởi vì đóng đóng mở mở rất tổn thương sĩ khí, may mà kịch nói hiện nay là do hắn làm ra, bằng không thì ai sẽ đến chứ, để củng cố nguồn khách của mình, thu hút càng nhiều khách hơn, do vậy hắn cảm thấy nên diễn “Bán gậy 2” vào hôm nay.
Vừa sáng tinh mơ, Phượng Phi Lâu gần như là xuất động toàn lực, bận rộn tới lui, bọn họ cũng cảm thấy đã lâu rồi không náo nhiệt như vậy, ai ai cũng vô cùng kích động.
Đương nhiên, tên lười Hàn Nghệ không đi, một mình ngồi trong viện, vừa thưởng thức rượu ngon, vừa nghĩ đến chuyện đến Vạn Niên Cung biểu diễn, kỳ ngộ này hắn phải nắm bắt lấy, nếu bỏ lỡ thì có thể sẽ không có lần nữa.
“Hàn Nghệ, Hàn Nghệ, ngươi có ở đây không?
Chợt nghe thấy tiếng kêu vô cùng kiêu ngạo.
Hàn Nghệ sửng sốt, nói: “Tiểu Mông?”
Một lát sau, chỉ thấy Dương Mông Hạo cất bước xuông vào, liếc mắt nhìn thấy Hàn Nghệ, ha ha nói: “Hàn Nghệ, quả nhiên ngươi đang ăn vụng ở đây.”
Ta đi, nếu câu này để cho người phụ nữ kia nghe thấy, ta xong đời. Hàn Nghệ buồn bực nói: “Thiếu công tử, ngươi thật hài hước, ngươi từng thấy ai ăn vụng ở trong nhà của mình chưa.”
Dương Mông Hạo hưng phấn bừng bừng đi qua, đặt mông ngồi xuống, vẻ mặt đầy tình cảm nói: “Hàn Nghệ, có nhớ ta không.”
“Dĩ nhiên là nhớ.” Trong lòng Hàn Nghệ lại nói, ta đã quên mất thằng nhãi ngươi từ lâu rồi, cười hỏi: “Đúng rồi, thiếu công tử, mấy ngày nay sao ngươi không đến?”
Dương Mông Hạo ảo não nói: “Đừng nói nữa, mấy ngày nay bị cha ta cấm cửa.”
Hàn Nghệ nói: “Lẽ nào thiếu công tử lại làm chuyện gì kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu sao?”
Dương Mông Hạo lắc đầu nói: “Cũng không phải, chỉ là kỳ thi trong học viện.”
Đúng rồi, suýt chút là quên mất, xem ra ta thật sự không nhớ nổi gã mà. Hàn Nghệ thuận miệng hỏi: “Vậy công tử thi thế nào rồi?”
Vẻ mặt Dương Mông Hạo đột nhiên bất mãn nhìn Hàn Nghệ, nói: “Nói đến chuyện này, đều phải trách ngươi.”