“Tại…”
“Miễn tại!” Lão phũ phàng cắt ngang lời tôi, nghiêm mặt tuyên bố: “Giảm hai tăng bốn, không chấp nhận mọi lý do”
Tôi nuốt ngược nước mắt vào trong ngồi xuống bàn ăn, mẹ lão có hỏi về vấn đề này tôi liền kể bà nghe từ đầu tới cuối, chỉ hy vọng bà đứng về phía tôi.
Nghe xong hết, mẹ lão gật gù với vẻ mặt tâm đắc: “Mẹ thấy vậy được đó, con gái phải có da có thịt mới dễ thương”
Tôi: “…” Sao không ai đứng về phía tôi thế này?
Suốt buổi ăn lão không liếc lấy Ngọc Nữ lấy một cái, cô ta vừa mở miệng gọi tên lão định bắt chuyện thì lão lập tức phũ phàng lẫn gắt gỏng nói: “Cho dù có quen cũng đừng làm phiền chồng người khác”
Tôi nhìn lão rồi nhìn sang mẹ lão, tôi thấy bà đang cười mỉm cười hả hê. Sắc mặt Ngọc Nữ vô cùng gượng gạo, vội vàng tìm cớ ra về không ngoái đầu lại dù chỉ một lần.
Tối tôi ngủ lại nhà lão do mẹ lão không cho về, bà còn cố tình gọi điện cho nhà tôi báo tôi không về.
Nằm trên giường, lão ôm tôi nói: “Em thử nghĩ kỹ đi, nếu kết hôn tất cả những gì của anh đều sẽ chuyển sang cho em, tinh thần và thể xác này cũng trao cho em, suy cho cùng em đâu có chịu lỗ”
Tôi nghiêm túc lắc đầu: “Nhưng anh đâu có mang nặng đẻ đau”
“Ngoài chuyện đó ra, tất cả anh sẽ làm hết từ việc nhà cho tới việc bên ngoài” Dừng một chút lão tiếp lời: “Nhà cửa, xe cộ, thẻ ngân hàng đều đứng tên em, tiền lương mỗi tháng đều đưa em giữ không giếm một đồng nào”
Lòng tôi thật sự đã bị lão làm lung lay, đã vậy lão còn nói thêm: “Lấy anh rồi, em muốn mắng bao nhiêu thì mắng, đánh bao nhiêu thì đánh, ăn hiếp, cưỡng bức anh đều không phản kháng”
Tôi nghi hoặc nhìn lão, đầu óc đen tối vẫn mãi là đầu óc đen tối.
Tôi không lên tiếng, lão liền lay người tôi, ủy khuất nói: “Người ta cái gì cũng tình nguyện trao cho em, em không thể cam tâm một chút sao?”
Tôi: “…”
Dẫu vậy, lão vẫn không ép tôi đến cùng, lão chỉ muốn tôi nghiêm túc về vấn đề này, nhưng càng nhanh càng tốt.