Lúc này Vân Thiên Hà biết quá trình hoán cốt rốt cuộc đã hoàn thành.
Cùng với hoán cốt hoàn thành, tinh linh khí cũng bắt đầu trở về cơ thể Vân Thiên Hà, dọc theo kinh mạch toàn thân hắn hình thành một vòng tuần hoàn, cuối cùng hợp nhất với cơ quan nội tạng của hắn, trở về trong đan điền, hình thành một vòng đại chu thiên tuần hoàn hoàn chỉnh.
Khi vòng tuần hoàn này đi qua lục phủ ngủ tạng, Vân Thiên Hà cảm nhận được trong tạng phủ truyền đến một cảm giác sảng khoái, như gió xuân dạt dào tràn vào tâm phế hắn. Khiến lỗ chân lông toàn thân hắn mở lớn ra.
Loại cảm giác tuyệt vời khiến Vân Thiên Hà nhất thời như quên đi tất cả.
Nhưng huyền linh trận đã trợ giúp tinh thần hắn thanh tỉnh rất nhanh.
Tiên thiên, ta đã đột phá Tiên thiên võ sư cảnh giới!
Vân Thiên Hà biết, trải qua lần hoán cốt thống khổ này, hắn đã chân chính bước vào cảnh giới Tiên thiên.
Lúc này, Vân Thiên Hà cảm giác toàn thân đều tràn ngập năng lượng, đây chính là lực lượng Tiên thiên võ sư mà chính hắn nắm giữ trong tay!
Sau khi hồi phục tinh thần, Vân Thiên Hà lại dùng tinh linh khí di chuyển trong kinh mạch, xem sự biến hoá mà hoán cốt mang lại như thế nào.
Hắn phát hiện tinh linh khí sau khi hoán cốt đã thay đổi thể chất viêm phách của hắn trở hàn phách ẩn chứa tinh hoa tinh linh khí rất tinh thuần. Nhưng còn một điều kinh hỉ nữa là, tốc độ di chuyển của tinh khí trong tinh tú nhanh hơn gấp đôi, độ tinh thuần cũng tăng gấp đôi.
Đây là cải thiện tư chất, đem viêm phách tư chất thông qua biến hoá của tinh kinh biến thành hàn phách tư chất, mang đến chỗ tốt rất lớn!
Nhưng Vân Thiên Hà biết, đây cũng chỉ là bước đầu chuẩn bị cho lần hoán đổi tư chất thứ hai sau này của hắn – hoán đổi thành tư chất tinh phách. Muốn vậy hắn phải hoàn thành tinh kinh vực giới, hoàn thành lần thứ tư tẩy kinh phạt tuỷ, lúc đó mới chân chính là mục tiêu của hắn, cải thiện hoàn toàn tư chất thành tinh phách tư chất cường đại hơn.
Hiện nay chỉ cách mục tiêu một bước nên Vân Thiên Hà rất tự tin!
Đứng dậy, thấy quần áo trên người đã sớm ướt đẫm và có một mùi hôi thối tanh tưởi, tinh thần cũng có chút uể oải. Hắn không biết lần này mất thời gian bao lâu, nhưng dưới sự hỗ trợ của huyền linh trận, tinh thần của hắn lúc nào cũng ở trong trạng thái tập trung cao độ. Cho nên bây giờ hắn rất muốn đi tắm rửa sạch sẽ rồi ngủ một giấc cho thoải mái, đem cơ thể và tinh thần điều tiết tới trạng thái tốt nhất.
Lúc Vân Thiên Hà vừa đứng dậy thì An thúc cũng đi vào, thấy dáng vẻ của hắn liền cười nói:
– Ta còn sợ ngươi bị làm sao, hoàn hảo. Ta cũng yên tâm rồi, tiểu tử ngươi làm ta trong mười ngày này tâm thần đều bất an, nhưng lại không dám quấy rối sự tu luyện của nguuơi. Hiện tại đã đột phá rồi chứ?
– Đúng vậy, làm phiền An thúc rồi!
Vân Thiên Hà vừa nghe nói mười ngày này An thúc vẫn ở bên cạnh thủ hộ cho mình, sợ có chuyên gì ngoài ý muốn xảy ra. Trong lòng cảm thấy ấm áp.
Đúng lúc này, bụng Vân Thiên Hà quặn lên, thả ra một cái rắm…sắc mặt hắn hơi đổi, liền ôm bụng nói:
– Nhiều ngày không ăn gì, hiện tại có cảm giác bị tiêu chảy!
Nói xong liền chạy nhanh ra ngoài.
An thúc thấy thế, lắc đầu cười nói:
– Tiểu tử này, tiến vào Tiên thiên cảnh giới, cơ thể sẽ có một lần đại bài tiết, cái này không liên quan tới việc ăn uống, ha ha, chờ tiểu tử ngươi bài xuất xong, chắc cũng đói bụng. Ta đi chuẩn bị một chút thức ăn!
An thúc vừa cười nói, vừa đi ra ngoài.
Vân Thiên Hà bài xuất chất bẩn trong cơ thể ra ngoài mất gần một nén nhang, khiến cả người hắn có vẻ như thoát lực, chỉ muốn nằm ngay trên mặt đất ngủ một giấc. Thế nhưng trên người toàn mùi hôi thối, làm hắn phải cố gắng lên tinh thần.
Đi tới bên cạnh hồ nước trong viện, đem toàn bộ y phục cởi xuống, cả người hắn trần truồng nhảy vào trong đó nhanh chóng tắm rửa.
Sau gần nửa canh giờ, đem chất bẩn trên người tẩy rửa sạch sẽ, hắn lại lấy quần áo giặt một hồi rồi mới leo lên bờ. Lúc này hắn thực sự chỉ muốn ngủ một giấc cho đã, nên cố gắng đi vào trong nội viện, chuẩn bị ngủ một giấc ngon lành.
Nhưng vừa mới đi được vài bước đã thấy An thúc đi tới, nhìn ngắm hắn vài lần rồi cười nói:
– Tiểu tử, tiền vốn không nhỏ a, mau tới uống chút canh cá đi, bổ sung chút năng lượng rồi hẳn đi ngủ!
Vân Thiên Hà bị An thúc nhìn như vậy, không khỏi xấu hổ che tiểu đệ đệ đi vào trù phòng. Uống xong một chén canh cá, mặc dù chưa đủ no nhưng hắn cũng không dám uống nhiều, với lại hắn quá buồn ngủ, nên ráng đi vào phòng ngủ, nằm xuống ngủ.
Trong giấc ngủ, hắn lại không tự chủ trong giấc mơ nghĩ đến tàng long cấm địa, không biết trong đó có cái gì hấp dẫn hắn!