“Đã biết, cảm ơn cậu. “” Tô Tuyết Nhi nói.
[Sản phẩm nano tinh vi do Cố Thanh Sơn và Nữ Thần Công Chính hợp tác sản xuất, chúc cô sử dụng vui vẻ.] AI trong cánh chim trả lời.Tô Tuyết Nhi sửng sốt, khóe môi khẽ cong lên.
Phía dưới là tầng mây dày đặc, còn cô lại bay ở giữa khoảng không xanh ngắt phía trên, đuổi theo ánh mặt trời yếu ớt mà ấm áp.
Hai dòng nước mắt chảy dọc gò má, cô gái trẻ nghẹn ngào, trong con ngươi lấp lánh ánh sáng.
“Hu hu hu… Thanh Sơn… Em nhất định sẽ sống sót! Em nhất định sẽ trở về gặp anh! “”
Cô cố gắng khống chế cánh chim, đảo một vòng cong trên không trung, phá tan từng tầng mây, bay về phía khoảng sương mù bao phủ đại dương.
– ———
Trò chơi Người Bất Tử.
Sân thi đấu.
Trận chém giết điên cuồng đầy máu tanh đã đi đến những phút cuối cùng.
Hai chức nghiệp giả nhanh chóng lao vào nhau, sau đó lại tách ra. Vết thương trên người họ đều rất nghiêm trọng, nhưng không ai tỏ ra yếu thế. Trong lòng hai người đều hiểu, nếu thể hiện ra chút yếu đuối nào sẽ khiến đối phương vô cùng hưng phấn. Hơn nữa, cả trận đấu chỉ có thể còn một người sống, dù cầu xin cũng không có tác dụng gì.
“A!” Một trong hai chức nghiệp giả nhìn thấy sơ hở của đối phương, rìu chiến hai lưỡi bổ mạnh xuống, chém nửa người đối phương bay ra ngoài.
Đối phương chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết đã chết tại chỗ. Máu tươi tràn ra sàn, hòa thành một vũng với những thi thể khác.
Máu, im lặng thấm vào đất.
“Phù, phù…” Người thắng lợi thở phì phò, đặt mông ngồi xuống đất, ném rìu chiến qua một bên, lồng ngực phập phồng lên xuống.
“Ha ha ha ha, tôi là quán quân! Mau đưa phần thưởng cho…”
Tiếng cười điên cuồng của gã vừa phát ra, đã im bặt đi. Một con dao găm nham thạch sắc bén đâm từ phía sau gáy gã tới phía trước mặt.
“A… A… A!”
Hai tay chức nghiệp giả ấy tóm lấy dao găm, muốn nói thêm gì đó, nhưng tiếc rằng cổ họng đã bị dao găm chặn lại, không nói ra được một chữ.
Dao găm vạch một cái, hoàn toàn cắt đứt động mạch chủ trên cổ gã.
Tên chức nghiệp giả trợn to mắt, ngã ra đất.
Cuối cùng cổ họng cũng không còn thứ gì ngăn chặn, gã dùng hết sức lực, chỉ vào người kia, không thể tin được nói: “Rõ ràng mày đã…”
Gã muốn nói ra một câu như thế, nhưng cổ họng đã bị cắt nát, giọng nói mà mọi người nghe được, chỉ là tiếng rên rỉ thê thảm.
Gã sắp chết, thế nhưng gã là chức nghiệp giả có thân thể khỏe mạnh, cùng với sự không cam lòng ngập tràn khiến gã không tắt thở ngay.
Gã vẫn nhớ rõ người này.
Rõ ràng cô gái này đã bị gã đánh nát tim, chết từ rất sớm rồi.
Thực lực của gã ở Vũ Tôn đỉnh phong đã mấy chục năm nay, chiến đấu với vô số chức nghiệp giả, chắc chắn sẽ không đoán sai chuyện này.
Nhưng vì sao cô ta vẫn còn sống?
Người chết sống lại ư?
Gã trừng mắt nhìn đối phương, người kia cũng nhìn gã chằm chằm.
Nữ chức nghiệp giả kia che tim lại theo bản năng.
Đúng vậy, rất đau, nhưng vì một chưởng này của gã lại nhắm lệch vị trí, nên sau khi cô ta bị ngất đi một thời gian ngắn thì tỉnh lại.
Thật sự rất may, trong hoàn cảnh chém giết tàn khốc này mà bản thân cô ta có thể nhặt về được cái mạng.
Nữ chức nghiệp giả đưa tay nhấn một cái lên sàn nhà bằng phẳng, lấy ra một cái chùy nặng nề đúc từ nham thạch ra.
Cô ta chính là chức nghiệp giả Ngũ Hành Khai Hóa hệ Thổ.
“Quán quân là tôi!” Cô ta giơ cây chùy nặng nề lên, đập mạnh xuống ngực đối phương, ở đó lập tức bị đập thủng một lỗ, máu thịt văng ra, bắn tung tóe.
Tên chức nghiệp giả kia chết ngay tại chỗ.
Cho tới khi gã chết, đôi mắt vẫn trợn trừng lên, nhìn nữ chức nghiệp giả chằm chằm. Trong mắt gã không có tức giận hay không cam lòng, ngược lại lộ vẻ vô cùng khó hiểu và hoảng sợ.