Nói xong, Mễ Lan ngắng đầu về phía Lâm Ngữ Lam, lộ ra một nụ cười đắc ý.
Lâm Ngữ Lam nhìn cô bạn thân này của mình không còn gì để nói, cô cũng không nói gì cả, thôi kệ đi, muốn lôi Trương Thác vào làm lá chắn thì cứ làm đi, cái tên Dương Hải Phong này, quả thật có chút kinh tởm.
Dương Hải Phong ở bên cạnh, ngay lập tức liền khóa chặt ánh mắt lên người Trương Thác: “Thằng nhóc, mày giả vờ với tao cũng quá giống rồi đấy! Tao cho mày thời gian 3 tiếng đếm, biến mắt khỏi trước mặt tao, nếu không đừng trách sao tao nổi giận, ngay cả mẹ mày tao cũng đánh đó, một!”
“Bốp!
Một âm thanh giòn giã vang lên, Trương Thác vung một bạt tay vào mặt Dương Hải Phong.
“Anh nói thêm một câu nữa xem?” Trương Thác nhìn Dương Hải Phong, tỏ ra rất điềm tĩnh, nhưng đây hoàn toàn chỉ là khúc dạo đầu cho sự tức giận của anh.
Dương Hải Phong che mặt, không dám tin nhìn về phía Trương Thác: “Thằng nhóc, mày có biết tao là ai không, mẹ mày, mày dám đánh tao sao, thật là cái thứ chó có mẹ sinh nhưng không có cha dạy.
”
“Bốp!”
Trương Thác lại rút thêm một bạt tay lên mặt Dương Hải Phong, vẻn vẹn hai bạt tay này, đã khiến cho toàn bộ hai bên mặt của Dương Hải Phong sưng tấy lên.
*Nói tiếp đi.
” Trương Thác khẽ cười, nhìn Dương Hải Phong.
Biến cố đột ngột như vậy, ngay cả Mễ Lan cũng không thể ngờ tới, làm thế nào mà chuyện có thể trở nên thế này chứ? Thân phận của Dương Hải Phong, Mễ Lan là người rõ nhất, cái tên này tuy là người kinh tởm không ai bằng, nhưng thế lực thì vẫn bày ra ở đó đấy, Trương Thác ra tay đánh anh ta như vậy, nhất định là sẽ xảy ra chuyện.
Lâm Ngữ Lam ngược lại hiểu rất rõ, tại sao Trương Thác lại đột nhiên ra tay như vậy, trước đây khi trò chuyện với Trương Thác, Lâm Ngữ Lam đã biết được tình cảnh gia đình của Trương Thác.
Bây giờ cái tên Dương Hải Phong này, mỗi một câu đều đặt cha mẹ của Trương Thác bên miệng, ai mà có thể nhịn được chứ?
Lâm Ngữ Lam đổi một góc độ suy nghĩ khác, nếu như tên Dương Hải Phong này, dám nói đến mẹ của mình, thì bản thân cô cũng không thể nhịn nổi mà đánh anh ta.