“Bệ hạ, tiền bạc không giống tiền đồng, một nén tiền đồng làm giả nguy hại không lớn. đối với dân chúng phổ thông cũng không có mất mát gì to lớn. nhưng tiền bạc xuất hiện tiền giả, không thua kém nguy hại của đồng tiền lớn, bệ hạ nếu không nghiêm khắc quản thúc, thì người nào cũng sẽ tranh nhau đúc tiền bạc, sản lượng bạc của Đại Đường vốn dĩ đã ít, lấy đâu ra nhiều bạc trắng làm tiền, chỉ sẽ tạo thành hàm lượng bạc càng lúc càng thấp, tiền bạc tràn lan, lúc đó quan định một đồng tiền bạc trị giá trăm văn. e là dân gian còn không đáng mười văn, điều này sẽ tạo nên sự hỗn loạn nghiêm trọng trong cơ chế tiền, sẽ tạo thành vật giá bay vụt, dân chúng sẽ không còn tin vào tiền bạc, đây không những là đối với triều đình, đối với bệ hạ cũng là tổn thất trọng đại, xin bệ hạ suy xét kỹ lại.”
Nếu ở mười năm trước, Lý Long Cơ có lẽ sẽ nghiêm túc đón nhận kiến nghị của Lý Khánh An. sau đó triệu tập các tướng quốc thương nghị đối sách, nhưng bây giờ hắn tuổi già sức yếu, không đủ tinh lực, đối với sự việc phải vất óc suy nghĩ như vậy đã chán ghét vô cùng. Lý Khánh An chưa nói hết. hắn đã dứt khoát khoát tay nói: “Khanh là lo bò trắng răng rồi, vấn đề vẫn còn chưa xảy ra, khanh nghĩ nhiều như vậy để làm gì? Trẫm trong lòng đã có dự tính, không dậy được sóng gió gì đâu. hơn nữa trẫm đã đồng ý hoàng thân quốc thích đúc tiền, chính là muốn để bọn họ cùng nhau bảo hộ cơ chế tiền, việc như thế này chỉ dựa vào một mảnh giấy cấm lệnh của trẫm là có thể chặn lại được sao?
Lý Khánh An thấy Lý Long Cơ nghe không lọt lời nói của mình, không chịu thất chặt quản lý đúc tiền, hắn chỉ đành lui một bước mà cầu điều thấp hơn. nói: “Bệ hạ, mậu dịch An Tây và Đại Thực tấp nập, dựa vào tiền bạc nhỏ vẫn chưa thể thỏa mãn nhu cầu, thương nhân Túc Đặc và Đại Thực không chỉ một lần đề xuất, hi vọng An Tây có thể đúc cắc bạc, các binh sĩ cũng hi vọng đúc ra tiền cắc bạc nhỏ, tiện mang theo bên người. thần không dám tự tiện đúc ra. đặc biệt khẩn cầu bệ hạ. cho phép An Tây trên cơ sở tiền bạc, đúc cắc bạc nhỏ bày tiền (*), dùng để mậu dịch với Đại Thực và quân phí.”
[(*) tiền: đơn vị đo lường trọng lượng của Trung Quốc Đại Lục
1 cân= 10 lượng (lạng)= 100 tiền
1 tiền= 5a]
Lý Long Cơ đã mất đi kiên nhẫn, hắn không còn ý thức được ý nghĩa mà Lý Khánh An chỉ đến cắc bạc bảy tiền, sản lượng bạc các châu của Đại Đường đều đúc cắc bạc để dâng nộp, thường thì hai mươi lăm lượng là một cắc, hoặc là năm mươi lượng bạc nén. năm ngoái Dương Quốc Trung còn đặc biệt lệnh Lĩnh nam cống nạp mười vạn lượng bạc nén. theo hắn. cắc bạc bảy tiền chẳng qua là nhỏ một chút mà thôi, điều này có gì đâu mà không được? Hắn bèn gật đầu nhận lời.
“Việc cắc bạc bảy tiền, trẫm chuẩn đấy, nhưng mà bạc trắng khanh thượng cống cho trẫm, trẫm lấy năm mươi lượng bạc trắng, khanh hiểu chưa? Trước tư lợi liên quan đến mình. Lý Long Cơ lại chẳng hàm hồ chút nào.
“Thần lĩnh chỉ!” Rốt cục cũng được sự chấp thuận của Lý Long Cơ, phen này, Lý Khánh An đã ra quyết tâm. hắn phải đúc ra tiền bạc khác biệt với tiền bạc Đại Đường.
Có lẽ là nghĩ đến Lý Khánh An mỗi năm phải cống nạp cho mình mười vạn cân bạc trắng, mười vạn cân bạc trắng cũng chính là một trăm sáu mươi vạn lượng, tương đương với một trăm sáu mươi vạn quan tiền, đây có thể cải thiện đáng kể tình cảnh khốn khó của hắn. nể mặt đến nhiều tiền như vậy, sắc mặt của Lý Khánh An có chút dịu hơn. bèn cười nói: “Lý ái khanh, ngày mai sẽ là triều hội chính thức, trẫm sẽ có một chuỗi sự kiện trọng đại tuyên bố, rất nhiều việc đều liên quan đến khanh, khanh hãy trở về nghỉ ngơi sớm. ngày mai tinh thần sung màn đến tham gia triều hội.”
“Thần tạ ơn bệ hạ long ân. thần cáo lui!”
“Đi đi!”
Lý Khánh An rời khỏi Hưng Khánh cung, tuy rằng hắn không thể thuyết phục Lý Long Cơ thắt chặt lại tiền bạc. nhưng Lý Long Cơ lại đồng ý cho hắn đúc ‘tiền cắc bạc’ dùng vào việc chi trả quân phí và mậu dịch với Đại Thực, đây cũng xem là một thu hoạch đấy! Sớm thoát khỏi quan hệ với tiền bạc của Đại Đường, đỡ phải bị nó liên lụy.
Lúc này đã là giữa trưa. Lý Khánh An vừa đi khỏi Hưng Khánh cung, nhưng trước mặt lại có một chiếc xe ngựa đi tới. từ trong xe ngựa bước xuống một nam tử trung niên. Lý Khánh An đã nhận ra. không ngờ là phụ thân Độc Cô Hạo Nhiên của Độc Cô Minh Nguyệt.
“Thì ra là Độc Cô bá phụ!” Lý Khánh An vội vàng tiến lên. thi lễ cười nói: “Độc Cô bá phụ đã trở về từ lúc nào vậy?”
“Ha ha! Thì ra là Thất Lang, đã lâu không gặp.”
Độc Cô Hạo Nhiên hiển nhiên là vô cùng hài lòng con rể này của hắn. hắn cười ha hả vỗ vỗ bờ vai của Lý Khánh An nói: “Ta tối qua vừa về đến, ban này trong phủ có trung quan đến, nói là thánh thượng phải triệu kiến.”
Hắn quan sát Lý Khánh An từ trên xuống dưới một lượt cười nói: “Không tồi, chúng ta rất nhanh sẽ trở thành người một nhà rồi, nếu đã có duyên phận này, hi vọng chúng ta sau này chiếu cố lẫn nhau.”
“Ta lần trước nghe bá mẫu nói. bá phụ chuyển nhiệm Tư nông Tự khanh, thật là chúc mừng bá phụ.”
“Ai! Đây là hoàng ân rộng lớn. thôi nhé. ta sợ thánh thượng đợi gấp, ta phải đi vào trước đây.”
“Vậy được, Khánh An không làm trễ bá phụ nữa.”
Hai người chia tay. Độc Cô Hạo Nhiên vừa đi được mấy bước, đột nhiên nghĩ ra một chuyện, vội vàng gọi Lý Khánh An lại.
“Thất Lang, ta thiếu chút nữa là quên, đêm nay Thất Lang không bận tiệc tùng gì khác chứ!”
“Không có, bá phụ có việc sao?”
Độc Cô Hạo Nhiên cười nói: “Đêm nay có một gia yến, đều là gia nhân Độc Cô, một là tẩy trần ta. mặt khác cũng là cho Thất Lang và Minh Nguyệt gặp mặt nhau, Thất Lang nhất định phải tới đó.”
“Bá phụ có lời mời, Thất Lang làm sao không đi chứ.”
Lý Khánh An vui vẻ nói: “Thất Lang buổi tối nhất định đến!”
Ngày nghỉ triều hôm nay không chỉ là ngày mà các triều thần ở nhà thư giãn nghỉ lễ, cũng là ngày mà các triều thần thăm viếng nhau, tìm kiếm cơ hội hội hợp xã giao, đặc biệt ngày mai sẽ cử hành đại triều, đây là triều hội lần đầu tiên kể từ năm nay năm mới đại triều đến nay. nghe nói có việc trọng đại tuyên bố, các triều thần đồng loạt đi hết nhà này đến nhà khác, nghe ngóng việc lớn mà ngày mai có thể xảy ra.
Đối với Độc Cô gia. ngày mai trên triều hội cũng sẽ xảy ra một việc đại sự. đó chính là Độc Cô Hạo Nhiên sẽ được chính thức nhậm mệnh làm Tư nông Tự khanh, đây sẽ là một bước ngoặt trọng đại trong con đường làm quan của Độc Cô Hạo Nhiên.
Dĩ nhiên. Độc Cô gia cũng đang khẩn trương chuẩn bị hôn sự của Lý Khánh An và Minh Nguyệt, chỉ là trong nhà Lý Khánh An không có trưởng bối. Cao Lực Sĩ tuy tỏ ý chịu giúp đỡ, nhưng dù sao ông không phải trưởng bối của Lý Khánh An. có một số việc cũng không tiện nhờ vả ông nhiều, chỉ có thể là một số hỗ trợ về nghi thức, vì vậy đại bộ phận công việc đều phải do Độc Cô gia đứng ra làm. phu nhân Bùi thị đã sắp bận đến ngất đi. cũng may trong lục lễ (*) của thành hôn ba bước nạp thái, vấn danh, nạp cát đều đã quyết định xong. vì vậy Minh Nguyệt mới chính thức trở thành hôn thê của Lý Khánh An.
[(*) Lục lễ: sáu lễ chính khi thành hôn như sau:
Lễ nạp thái: sau khi nghị hôn. nhà trai mang sang nhà gái một cặp “nhạn” để tỏ ý đã kén chọn ở nơi ấy.
Lễ vấn danh: là lễ do nhà trai sai người làm mối đến hỏi tên tuổi và ngày sinh tháng đẻ của người con gái.
lễ nạp cát: lễ báo cho nhà gái biết rằng đã xem bói được quẻ tốt. nam nữ hợp tuổi nhau thì lấy được nhau, nếu tuổi xung khắc thì thôi.
Lễ nạp tệ (hay nạp trưng): là lễ nạp đồ sính lễ cho nhà gái. tang chứng cho sự hứa hôn chắc chắn.
lễ thỉnh kỳ: là lễ xin định ngày giờ làm rước dâu tức lễ cưới.
lễ thân nghinh (tức lễ rước dâu hay lễ cưới): đúng ngày giờ đã định, họ nhà trai mang lễ đến để rước dâu về.]
Tiếp theo là nạp trưng, cũng chính là nhà trai phái người đưa sính lễ đến nhà gái.
năm ngoái lúc quý phi mừng thọ Minh Nguyệt được phong Quận phu nhân. Cao Lực Sĩ và thê tử bèn đại diện nhà trai, đưa qua cho Độc Cô gia các sính lễ heo dê rượu, sau đó là thỉnh kỳ, cũng chính là xác định ngày tháng kết hôn. đây do nhà gái quyết định. Bùi phu nhân đã định ra rồi. đêm qua nhận được sự đồng ý của trượng phu. vì thế hôm nay Độc Cô gia mời Lý Khánh An đi dự tiệc, kỳ thực là để thông báo với hắn ngày tháng kết hôn cụ thể.
ở một mức độ nào đó, đây đã là gia yến. mời chú rể tương lai đến ăn cơm. lý thường tình thường, nhưng trên thực tế, Độc Cô gia lại vô cùng xem trọng yến tiệc đêm nay, một mặt dĩ nhiên là Lý Khánh An chức cao quyền trọng, thân là An Tây Tiết độ sứ. mời hắn đến ăn cơm dĩ nhiên không thể đối đãi giống như vãn bối con cháu vậy, mặt khác, Độc Cô Hạo Nhiên cũng muốn ở trong gia tộc khoe khoang con rể tương lai của hắn một phen, vì vậy, buổi tiệc tối nay đặc biệt long trọng.
Sắc trời đã sắp hoàng hôn. tiệc tối cũng thu xếp được gần xong, các tộc người của các phòng Độc Cô gia đều lục đục đi đến. Bùi phu nhân mệt nhoài cả người, bà thẳng lưng lên thở hổn hển. tối nay con rể tương lai của bà cũng đến. chuẩn bị không thể nào quá qua loa được.
Theo Chu lễ, Minh Nguyệt trước khi kết hôn không thể gặp mặt Lý Khánh An nữa. nhưng phong tục Đại Đường phóng khoáng. giữa nam nữ không có ngăn cản gì lớn cả. cùng nhau hợp mặt ăn cơm. cùng nhau đi du ngoạn. đều là việc rất bình thường. quan trọng hơn là Bùi phu nhân cũng biết, lôi kéo được Lý Khánh An cũng có sự trợ giúp lớn cho trượng phu. vì vậy bà cũng đã đồng ý cho con gái gặp mặt với Lý Khánh An.
Lúc này, một thị nữ tiến lên nói: “Phu nhân, lão gia mời người đi vào phòng một chuyến.”
“Được! Ta đi ngay bây giờ.”
Bùi phu nhân lại giao phó vài câu. liền đi về hướng nội trạch.