– Đệ nhất nhân Hoàn Vũ Thần giới?
Nhiếp Vân chậc lưỡi.
Có thể đạt được danh hiệu này, như vậy đã chứng minh người phi thăng này tất nhiên sẽ cực kỳ cường đại. Nếu không, tuyệt đối sẽ không thể dựa vào một người mà lại khiến cho bát đại hoàng triều khuất phục.
– Người này tên gọi là gì?
Nhiếp Vân không nhịn được hỏi một câu.
– Hắn gọi là Hiên Viên Đại Đế!
Mặc dù đối với người phi thăng có nhiều chỗ khinh bỉ. Thế nhưng khi nói ra cái tên này, sắc mặt của Phí Đồng vẫn không khỏi nghiêm túc, không dám khinh thị một chút nào. Dường như người này có ma lực vô cùng, cho dù là loại gia hỏa coi người phi thăng là kẻ thù như hắn cũng không nhịn được phải chính thức coi trọng.
– Hiên Viên?
Nhiếp Vân nhớ kỹ cái tên này, mặc dù chỉ nghe được hai chữ, thế nhưng lại có một cỗ khí tức hạo nhiên sinh ra trong lòng, khiến cho người ta có một loại cảm giác mênh mông. Khiến cho người ta không tự chủ được cảm giác bội phục từ tận đáy lòng.
Một đường đi về phía trước, ba người cũng không gặp phải nguy hiểm gì. Ngược lại trải qua mấy ngày trò chuyện đã khiến cho Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng có nhận thức mới đối với Hoàn Vũ Thần giới, đã biết được nhiều hơn.
– Trước mặt chính là Chí Hào doanh, thuộc về một chi nhánh dưới Tinh Quân kỳ! Là đội ngũ của Chí Hào tướng quân, mà ta chính là một thành viên ở trong đó!
Chưa hết một ngày đã đi đến một chỗ, Phí Đồng chỉ về phía trước, trong thanh âm tràn ngập vẻ tự hào.
Theo ngón tay của Phí Đồng nhìn về phía trước, chỉ thấy một doanh trại đang đứng sừng sững ở trong sơn cốc, doanh trại bố trí trận pháp ám hợp. Từ phía xa xa nhìn lại có một loại cảm giác như long bàng hổ cứ, cho dù là thực lực như hắn cũng không dám tùy tiện xông vào bên trong.
Không hổ là quân đội, khí tức hùng hậu, nếu như ban đầu có một đội ngũ như vậy tiến vào Hỗn Độn đại dương. Đừng nói là bọn họ, cho dù thực lực có mạnh hơn gấp mười lần đi chăng nữa thì nhất định cũng sẽ không đỡ được.
– Vào đi thôi!
Phí Đồng đi về phía trước, hai người Nhiếp Vân theo sát ở phía sau.
– Người nào?
Khi còn cách doanh trại chừng trăm thước, lập tức có hai bóng người chui ra, tay cầm trường thương, người mặc khải giáp, khí huyết trên người sôi trào, giống như sắp thiêu đốt vậy.
Quân nhân đã trải qua sa trường thì trên người đều có một loại lực lượng mà người bình thường khó có thể chống lại.
– Thống lĩnh phân đội thứ chín, Phí Đồng!
Phí Đồng lấy ra một cái lệnh bài từ trong ngực rồi đưa tới.
– Hóa ra là Phí Đồng thống lĩnh, mời vào!
Nhìn thấy lệnh bài, hai người nhìn nhau, sau đó vội vàng chào theo quân lễ.
– Được.
Phí Đồng gật đầu, sau đó mang theo hai người đi vào.
Vừa mới tiến vào quân doanh thì Nhiếp Vân đã lập tức cảm thấy không tầm thường. Quân doanh tọa lạc trong sơn cốc, lại kết hợp xảo diệu với sơn cốc chung quanh tạo thành một tòa đại trận. Một cỗ lực lượng đặc thù hiện lên trên không trung, tựa như bình phong thiên nhiên che chở vậy.
Có trận pháp này, cho dù có người có mưu đồ gây rối, đánh lén quân doanh từ phía trên thì cũng sẽ bị người ta phát hiện trước tiên. Thậm chí còn bị vây khốn, khó có thể trốn thoát.
Trong quân doanh, khí lưu cuồn cuộn khiến cho người ta cảm thấy bực bội, nghiêm túc. Nếu như không có trải qua kiếp sống quân lữ, đột nhiên tiến vào nơi này. Chỉ cần là lực áp bách trong đó cũng đã khiến cho người ta đổ mồ hôi lạnh, khó có thể chống lại.
– Ồ, ta còn tưởng rằng là ai. Đây không phải là Phí Đại thống lĩnh hay sao? Sao nhanh như vậy đã trở lại rồi? Chẳng lẽ chuyện mà tướng quân giao cho ngươi đã hoàn thành rồi sao?
Ba người dọc theo con đường nhỏ trong quân doanh đi về phía trước, đang định trở về chỗ ở phân đội thứ chín của Phí Đồng thì đã nghe thấy một đạo thanh âm âm dương quái khí vang lên.