Từ nay về sau sóng triều chứng đạo liên tục dần kết thúc.
Đám Đạo Quân chuyển thế như Lê Hoa Thánh Mẫu, Thánh Ma Thiên Tôn, Quỷ Nhung Đạo Quân, Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, Thần Mẫu Đạo Quân thì không ai chứng Đạo Quân trong bom nóng Đạo Quân này.
Đám người Huyền Đô Thiên Quân, Bỉ Ngạn nương nương, Tịch Trọng, Băng Liên Thánh Mẫu, Ma Kha Thiên Quân, Huyết Tổ cũng không thể nắm bắt cơ hội.
Trong Thiên Môn, nhiều Đạo Quân chuyển thế không thể chứng đạo.
Còn về cường giả trẻ nhiều không đếm xuể trong thời đại mới đang bận rộn trên đường trùng kích Thiên Quân, cách Đạo Quân rất xa.
Bom Đạo Quân lần này có khá nhiều Đạo Quân tham ngộ ra cảnh giới tiên thiên, chỉ có Hỗn Độn giáo chủ Đại Diễn Cổ Thần là không tham ngộ được cảnh giới tiên thiên. Có người suy đoán thực lực Đạo Quân thời đại tiên đạo vượt qua bất cứ thời đại tiền sử nào. Bởi vì Đế và Tôn hạn chế ba ngàn đại đạo chứng Đạo Quân quá cao nên thành tựu cũng lớn hơn.
Nhiều Đạo Quân chứng đạo, cơ bản mỗi Đạo Quân sau khi chứng đạo sẽ đi Đại La Thiên một lần, có một số người gọi là hành trình hành hương.
Đại La Thiên vẫn là thiên cao nhất thời đại tiên đạo, cho đến nay không ai lay động được.
Hôm nay trời xanh gió mát, thiên cao số hai Tiên giới, Nguyên Dục Thái Cực Thiên đột nhiên chấn động, biến mất. Nguyên Dục Tiên Đế đứng đầu các đế đạp Nguyên Dục Thái Cực Đồ lại đến Đại La Thiên.
Trong Đại La Thiên truyền ra tiếng nổ sau đó yên lặng, sóng gió bình yên. Giang Nam tự mình tiễn Nguyên Dục Tiên Đế đi, hai người từ biệt nhau.
Giang Nam cười nói:
– Bây giờ trong Đạo Quân thiên hạ có một nửa liên quan với ta, bệ hạ đừng gấp. Qua thêm năm ngàn vạn năm, ước chừng số lượng Đạo Quân sẽ tăng kinh người. Khi đó trong Đạo Quân không nhiều người liên quan ta, bệ hạ dẫn Đạo Quân thiên hạ kéo đến không chừng có cơ hội đuổi ta xuống Đại La Thiên.
Mắt Nguyên Dục Tiên Đế bắn ra linh quang, trả lễ:
– Trẫm sẽ thử lần nữa, không đánh bại Thiên Tôn được thì làm sao đánh bại Đế và Tôn? Thiên Tôn dừng bước.
Nguyên Dục Tiên Đế quay về Nguyên Dục tiên triều, triệu tập Đạo Quân thiên hạ luận đạo, người trẻ tuổi có thể tham gia.
Giang Nam quay về Đại La Thiên. Thị Hiên Vi nghênh đón, vẻ mặt hỏi thăm.
Giang Nam lắc đầu, nói:
– Quá yếu.
Thị Hiên Vi hoảng sợ, cười cười:
– Là lão gia quá mạnh mới đúng. Vạn Vật Đạo Tổ vì trận chiến này vất vả gầy dựng hơn sáu mươi vạn năm, ngày đêm rèn Nguyên Dục Thái Cực Đồ không ngờ bị lão gia một kích đánh bại, lão gia còn nói người ta quá yếu?
Giang Nam lắc đầu, vẻ mặt lo âu:
– Tuy hắn tiến bộ siêu nhanh, có thể nói là Đạo Quân đệ nhất thời đại tiên đạo. Nhưng tiên đạo và Thái Cực tiên thiên hạn chế thành tựu của hắn, không nhảy ra trói buộc tiên đạo thì tuyệt đối không đánh lại ta.
– Bây giờ điều ta lo là năm ngàn vạn năm sau Đạo Quân đầy rẫy khắp thiên hạ, tất cả Đạo Quân hợp sức lại có lực lượng ngang ngửa với Tịch Diệt Đạo Nhân khi đến cảnh giới Đạo Quân. Nếu những Đạo Quân này hợp sức vẫn không tạo áp lực cho ta được thì e rằng tương lai…
Giang Nam nghĩ đến tịch diệt kiếp tương lai, buông tiếng thở dài.
Giang Nam nhăn nhó:
– Ta quá cường đại, muốn cầu thua cũng khó.
Thị Hiên Vi không biết nên nói cái gì.
Giang Nam cười nói:
– Nhưng Tịch Diệt Đạo Nhân cũng gần thoát khốn rồi. Phu nhân, nàng và Vân Liên hạ giới đi. Không lâu sau Tịch Diệt Đạo Nhân sẽ đến tìm ta. Nếu Tịch Diệt Đạo Nhân tới chơi thì Vô Cực Thiên Tôn cũng sẽ không trốn trong bóng tối xem kịch, Vô Cực Thiên Tôn sẽ thừa dịp ra tay. Phu nhân mang theo Lô Bồng của ta tìm Hồng nhi, Quân nhi đi. Nếu phu nhân ở lại đây thì ta không thể bảo vệ nàng trước công kích của hai Đạo Quân.