Vừa vào phòng ăn đã ngay lập tức ngửi thấy mùi cá, chỉ thấy trên thạch thớt đã có mấy con cá bị mổ bụng cắt thành khúc, nước trong nồi đã sôi nhưng không thấy An thúc đâu cả.
Mấy ngày nay Vân Thiên Hà một mực tu luyện, An thúc bận việc nghiên cứu cơ quan trận thuật, hai người vẫn chỉ toàn ăn cá. Tuy nhiên ở đây cũng chỉ có thể ăn cá mà thôi, muốn ăn thứ khác thì phải ra ngoài rất tốn thời gian và tinh lực. hai người cũng không chịu bỏ phí điểm đó vì một món ăn.
Vì vậy hai người cũng chỉ ăn cá nướng hoặc canh cá. Ở bên ngoài Vân Thiên Hà từng phát hiện ta một loại cây có thể cho vào làm món canh cá.
Vân Thiên Hà đổ mấy khúc cá vào trong nồi thì thấy An thúc đi đến nói:
– Thiên Hà, vừa rồi cơ quan bên ngoài hấp khí khẩu có động tĩnh, thúc đi dò xét qua xem thế nào. Hình như là một chiếc thuyền lớn chìm đúng nơi mà chúng ta tiến vào hấp khí khẩu.
– Lẽ nào những tên đó vẫn chưa bỏ đi vẫn còn đang tìm kiếm trong hồ.
Vân Thiên Hà nói xong đột nhiên cả kinh:
– An thúc, nếu thúc chạy đến đó thăm dò thì làm sao lại có thể trở về nhanh như vậy được?
An thúc lắc đầu nói:
– Nếu trở lại vị trí hấp khí khẩu thì phải tốn khá nhiều thời gian thúc chỉ đến cửa nhập khẩu phía sau Tàng Long cấm địa để quan sát mà thôi.
Nghe thấy vậy Vân Thiên Hà hiếu kỳ hỏi:
– An thúc, vì sao ở đây còn có cấm địa, trong cấm địa có những cái gì?
– Thúc cũng chưa bao giờ tiến vào cấm địa nên cũng không biết trong cấm địa có những gì. Chờ một thời gian nữa sau khi thúc nghiên cứu hoàn toàn nội dung ghi trên lam bích thì chúng ta sẽ vào đó xem xét một lần. Cơ quan trong cấm địa so với đại điện còn tinh thâm phức tạp gấp mấy lần. Thúc phải dưới tình huống nắm chắc mới tiến hành bằng không nếu như gặp phải nguy hiểm mà không thể bài trừ thì rất phiền phức.
Trong lúc nói chuyện thì cá cũng đã chín. An thúc lấy hai bát ra, mỗi người một bát ngồi xổm trong phòng bếp vừa ăn vừa nói chuyện. sau khi ăn xong Vân Thiên Hà thấy An thúc cầm lấy xương cá bỏ vào trong bể nên hỏi:
– An thúc, thúc bỏ xương cá vào trong đó làm gì?
An thúc nói:
– Bên trong bể cá còn có cả trứng cá nữa, bọn chúng ở trong đó còn có cơ hội ấp trứng. Cho dù trứng không nở được thì cũng thành một món ăn có mùi vị rất tuyệt.
– Điều này cũng đúng.
Vân Thiên Hà gật đầu nói tiếp:
– Không biết là trong cá có tinh phách hay không?
Chỉ là vừa nói đến đây trong óc Vân Thiên Hà xuất hiện mọt tia sáng. Nhất thời ngẩn ra đột nhiên vỗ trán nói:
– Chết tiệt sao ta lại có thể quên đồ tốt như vậy được nhỉ.
– Vật gì vậy ?
An thúc nhìn thấy bộ dáng của Vân Thiên Hà nghi hoặc hỏi.
Vân Thiên Hà nói:
– Cháu có cất một khỏa linh thú huyền đan ở trong bọc quần áo, có khỏa linh thú huyền đan này phụ trợ vậy cháu có thể hoàn thành chuyển hóa viêm phách thành hàn phách thuận lợi đọt phá bích chướng tiến vào Tiên Thiên.
Vân Thiên Hà vội vàng chạy vào trong sườn Tàng Long Điện cầm lấy bao quần áo mở ra lấy bình sứ chứa khỏa linh thú huyền đan.
Bây giờ đúng là thời điểm để khỏa linh thú huyền đan này phát huy tác dụng lớn nhất.
Sau khi ngẫm nghĩ một lúc Vân Thiên Hà liền mở bình sứ lấy khỏa huyền đan cho vào mồm. Nhất thời cảm giác trong bụng có một cỗ nhiệt lưu bắt đầu chạy vòng quanh khắp nơi trong thân thể.
Công hiệu của linh thú huyền đan quả nhiên không phải là một tinh thú bình thường có thể so sánh. Khỏa linh thú huyền đan này chính là hấp thu tinh hoa của thiên địa và của bản thân mà hình thành nên. Vân Thiên Hà vận chuyển một vòng chu thiên liền cảm giác một cỗ lực lượng dâng trào bên trong tiểu phúc, giống như là một ngọn hỏa sơn bạo phát chạy khắp xung quanh thân thể hắn.
Mà Vân Thiên Hà đang ngồi trong Huyền Linh Tụ Phách Trận tâm thần được tập trung cao độ. Hắn không để ý đến cỗ lực lương đang dâng trào tạo thành đau đớn mà vẫn một mực chuyên chú khai thông cỗ lực lượng này cùng với tinh linh chi khí trong thân thể phối hợp với nhau. Dưới sự thôi động liên tục của tinh linh chi khí hắn đã dần dẫn dắt được cỗ lực lượng kia tiến nhập vào trong gân cốt. Sau đó hắn lại vận dụng biến hóa của Thiên Băng Ngọc Cốt Thuật để cho cỗ lực lượng này có thể phát huy hiệu quả cường đại của nó.
Vân Thiên Hà vẫn để cỗ ngoại lực vận chuyển trong tiểu phúc sau đó tiến vào kinh mạch rồi truyền đến tứ chi sau đó lại phát tiết ra ngoài. Sau khi hình thành được mối liên hệ này hắn chuẩn bị tiến vào cơ sở Tiên Thiên.
Sau khi huyền đan hoàn toàn bị hắn dung nhập phối hợp hoàn toàn với tinh linh chi khí Vân Thiên Hà cảm giác trong cơ thể tràn ngập lực lượng. Mỗi quyền hắn tung ra đều giống như xé rách không khí, quyền kình vang lên.
Theo đó thần hồn của hắn cũng động không ngừng trùng kích bích chướng trở ngại mà dưới cỗ lực lượng này toàn thân hắn không ngừng rung động. Thế nhưng Vân Thiên Hà vẫn không hề hay biết hắn chỉ một mực tập trung tinh thần cao độ, tầng ngăn cách kia từng bước từng bước bị phá vỡ, trở nên yếu nhược.
Oanh!
Rốt cục không biết trải qua bao nhiêu thời gian kiên trì Vân Thiên Hà đã phá tan tầng ngăn cách tiến thẳng lên Tiên Thiên. Đột nhiên hắn cảm thấy toàn thân rung động kịch liệt, xương cốt toàn thân giống như bị thối luyện đạt đến cực hạn, một chút tạp chất cuối cùng theo lỗ chân lông bài tiết ra ngoài.