Tuy yêu thú tấn cấp không có phức tạp giống như nhân loại, có thể tấn cấp Chí Tôn hay không là chuyện khó khă, mặc dù công hiệu của Thoát Thai Tẩy Cốt Đan thật lớn nhưng cũng không cam đoan yêu thú Khí Tông đỉnh phong có thể đột phá mười phần.
– Là như vậy sao…
Thấy Nhiếp Vân không dám xác định, ánh mắt Thiết Lan mang theo thất vọng.
– Ha ha, cũng không có gì, mặc kệ có được hay không, một viên đan dược mà thôi, cho!
Nhìn bộ dạng nữ hài như thế, Nhiếp Vân cười một tiếng, hắn lại xuất ra một viên Thoát Thai Tẩy Cốt Đan ném qua, trải qua luyện chế suốt một đêm, mình có hơn mười viên đan dược này, có tặng thêm một viên cũng không có gì.
Rống!
Hắc Vân Báo há miệng tiếp đan dược, nó rống một tiếng, ánh mắt mang theo cảm kích, lập tức nằm rạp trên mặt đất tiêu hóa đan dược.
– Nhiếp Vân, đa tạ ngươi…
Thấy thiếu niên không cần suy nghĩ ném đan dược trấn quý cho mình, trên mặt Thiết Lan tràn đầy cảm kích, nàng muốn nói vài lời đột nhiên thiếu niên cau mày.
– Tại sao nàng tới đây?
Đột nhiên Nhiếp Vân đứng lên, ánh mắt nhìn ra xa.
– Như thế nào?
Thiết Lan thấy biểu lộ của hắn cho nên hỏi thăm.
– Không có gì, ta còn có việc, ta đi trước!
Khoát tay ngăn lại, Nhiếp Vân cũng không trả lời, hắn thét dài sau đó nhảy lên lưng Phong Lang Vương và bay lên bầu trời, một người một thú bay nhanh về một hướng..
Chỉ trong chốc lát Nhiếp Vân lại quay về hoàng thành lần nữa, hắn vằ tới không trung hoàng thành đã nghe được tiếng nói vang vọng hoàng cung.
– Bách Hoa tông chủ Bách Hoa Tu đến đây bái kiến hoàng đế bệ hạ!
Giọng nói thanh thúy mang theo một tia hàm xúc lạnh lùng, chính là Bách Hoa tông chủ Bách Hoa Tu.
– Ha ha, tại sao Bách Hoa tông chủ lại rảnh rỗi tới tìm ta?
Cười nhạt một tiếng, Nhiếp Vân đi tới trước mặt Bách Hoa Tu, hai người chậm rãi đáp xuống và tiến vào thư phòng nghị sự của đế vương.
Mới không gặp vài ngày, khí chất của Bách Hoa tông chủ càng xuất trần thoát tục hơn ngày trước, một bộ áo trắng không nhiễm một hạt bụi, phụ trợ nàng như lăng ba tiên tử, quan sát chúng sinh, loại khí chất này so với lúc trước lại như thủy hỏa bất xâm, thần thái thay đổi cực nhanh, mỗi cái nhíu mày hay nụ cười cũng có thể xúc động nhân tâm, rất hiển nhiên nàng đã có giải thích về hữu tình chi đạo mà Nhiếp Vân đã nói.
Vô tình chi đạo tiến quân hữu tình chi đạo, chỉ từ khí chất mà nói Nhiếp Vân đã biết rõ thực lực của nàng có tăng vọt về chất.
– Nhiếp Vân bệ hạ thành công tiêu diệt Di Thiên Tông, ngồi vững vàng bảo tọa Thần Phong đế quốc, Bách Hoa Tu tới đây chúc mừng!
Bách Hoa tông chủ cười nhạt một tiếng.
Nụ cười của nàng như trăm hoa đua nở, xinh đẹp động lòng người, trong chốc lát tất cả trang trí trong phòng đều biến thành bài trí.
– Nếu như ngươi chuyên tới đây chúc mừng thì không cần phải như vậy!
Cho dù Bách Hoa Tông chủ là tuyệt thế mỹ nhân ngàn dặm có một, Nhiếp Vân cũng không phải sơ ca chưa từng nhìn thấy mỹ nhân, là người của hai thế giới, nội tâm của hắn vô cùng cường đại, hiện tại ngồi trên đại vị đế vương, tâm tình của hắn không tầm thường.
– Xem ra cái gì cũng không thể gạt ngươi được, lần này tới là muốn mời bệ hạ cùng đi với ta thám hiểm Yêu Thánh Cổ Khư!
Thấy thiếu niên tuổi không lớn nhưng uy thế đã thành, lại liên tưởng sự tích kinh người của hắn, Bách Hoa Tông chủ biết không thể đối đãi với hắn như người trẻ tuổi, chậm rãi nói ra.
Thực lực Di Thiên tông chủ thế nào, cho dù Bách Hoa tông chủ chưa chiến đấu chính diện qua nhưng cũng biết mình tuyệt đối không phải đối thủ của người ta, người cường đại như thế lại bị thiếu niên trước mặt chém giết, đủ thấy hắn đáng sợ cỡ nào!
– Yêu Thánh Cổ Khư? Đó là nơi nào?
Sau khi tìm kiếm trí nhớ trong đầu một lần, Nhiếp Vân bất đắc dĩ phát hiện, dường như kiếp trước mình chưa từng nghe nói qua nơi này.